Hôm qua tôi vừa gặt hái được thành công thật
lớn nên vội chạy về với mẹ để thỏ thẻ cho mẹ nghe. Mẹ tôi già rồi. Vừa bước
chân tới cửa, tôi thấy mẹ đang loay hoay với cái bếp củi mù khói, tôi sà vào phụ mẹ cho bếp chóng cháy. Sau hồi lâu
hì hục thổi, mồ hôi nhễ nhãi, mẹ hỏi tôi: “con có biết, tại sao bếp này khó
cháy vậy không?”. Tôi trả lời: “thưa mẹ, không ạ.”. Mẹ nói: “Vì bếp không giữ
lửa nên chóng tàn, mau nguội lạnh. Và khi khởi đầu lại thì gian nan khó khăn
vậy đó. Con người cũng vậy con ạ. Ai không biết cách giữ lửa trong mình thì dù
chóng thành công nhưng mau thất bại, lúc khởi đầu lại thì gian nan lắm. Con nhớ
hãy giữa lửa trong mình thật cẩn thận nhé! ”.
Nghe mẹ nói tôi chợt bừng tỉnh. Thành công tôi
vừa gặt hái được có là chi trong muôn người. Nhưng đó là chút lửa để làm nóng
lên kích hoạt cho tôi trong đường đời tiến tới. Chút xíu nữa tôi đã không giữ
được lửa. Vì có những niềm vui chia san
sẽ vui hơn, nhưng cũng có nhưng niềm vui chia san sẽ làm ta tự đắc dần dần không còn
muốn vươn lên. Đó là lúc ta tự làm mất lửa trong mình.
Bạn ơi, lời nhắn nhủ của mẹ: “Con nhớ hãy lửa
trong mình thật cẩn thận nhé!”. Tôi cũng xin gửi trao cho bạn như một lần làm
cho lửa trong tôi bừng cháy lên và lửa nhiệt huyết của người trẻ mãi được nhân
đôi. Có thế chúng ta mới có thể làm được một chút gì đóng góp cho cộng đồng
nhân loại.
Xuân Hy Vọng