Con sinh ra ướt đẫm mồ hôi mẹ, cay xè giọt lệ
cha. Con lớn lên trong đôi tay chai sầm, trên đôi vai còng xuống của Đấng sinh
thành và tung tăng với bạn bè thương mến. Con được sự chở che của người thân kẻ
nghĩa, trong thân tình đùm bọc của xóm làng. Cái hương thơm của đất, cái vị
ngọt của gió, cái chua chua của nem quê riêng biệt… là chiếc nôi cho con sinh
trưởng.
Khi con chắp cánh bay vào đời, bàn tay cha,
tấm lòng mẹ vẫn mãi ủ ấp, vươn dài theo bước chân con. Ngày vào Dòng, con nhận
được tất cả tình yêu thương của gia đình rộng lớn, mái ấm thứ hai của con. Mẹ
Hội Dòng từng ngày từng giờ, đau cái đau của Đấng sinh thành chăm chút, lo lắng
sao cho con lớn lên trong ân nghĩa. Khi con thành công, lúc con thất bại có Mẹ
Hội Dòng cùng sánh bước. Lúc con vui, người người chia vui với con. Khi con
buồn có người ở cạnh bên cùng chia san nỗi buồn. Ngay khi con thấy mình như đứng
trước cảnh trời đêm giông tố, có người đã âm thầm ngồi im kề cận để dịu vơi cõi
lòng u uất, hay cùng nhịp bước trên đường mòn để chân con bước xiêu vẹo, và cả
tay trong tay để truyền cho sự ấm áp của
tình người… Một lời nói, một nghĩa cử yêu thương đáng khắc ghi lắm thay!
Tất cả đó là ơn sâu nghĩa nặng dầu cho con
nhắm mắt lìa đời vẫn không thể nhạt phai. Con xin ghi khắc vào lòng, xin uống
cạn ơn nghĩa lớn lao này và còn nhiều hơn nữa để con no thỏa bầu sữa yêu
thương. Để lòng con được mềm ra cho bao dung, và từ ái được nẩy mầm; cho đất xanh màu
mạ lòng biết ơn; cho con vững tin tiến bước trong bình an và hy vọng.
Một lần xin ghi ơn là ngàn lần nhớ ơn !
Xin cảm tạ Thiên Chúa nhân từ đã cho con hai
năm được ở trong nhà Chúa.
Xin cảm tạ Tình Yêu chất ngất !
Mong sao lời cám ơn chân thành của con được
bật ra từ cửa môi cuộc sống !
Xuân
Hy Vọng