Được tạo bởi Blogger.

Giới thiệu về tôi

Blogger templates

RSS

Pages

SƯƠNG MÙ

Từ ngày tôi đến ở vùng cao nguyên, tôi mới biết thế nào là sương mù. Có ngày tôi đứng trên cao nhìn xuống chân đèo thấy lớp sương bao phủ cả thành thị thì cứ ngỡ mình đang ở bồng lai tiên giới.
Nhưng có ngày sương mù bao phủ quanh tôi thì tôi lại ghét nó vô cùng. Vì sương mù làm tôi không thể định hình người phía trước hay phía sau trên con đường trước mặt như thế nào. Cái vô định đẩy tôi tới hoang mang, lo âu. Đi trong sương mù chẳng khác chi đi trong đêm đen. Đi dưới làn sương mù mịt cứ làm ta tưởng là đã đến chấm chót con đường nhưng kỳ thực đường vẫn dài. Nếu chỉ vì sương mù dầy đặc bao phủ ta mà ta dừng bước thì mãi mãi ta bị sương mù phủ lấp. Nhưng nếu ta bước tiếp thì không khác chi ta bịt mắt đi về phía trước. Thật  vậy, sương mù phủ lấp, ánh sáng không còn rõ ràng, nhưng ta đừng quên mặt trời vẫn có đó. Sau lớp sương mù u ám, là ánh mặt trời chói lọi chiếu sáng.
Trên con đường dài vô tận của cuộc đời vẫn có nhiều lớp sương mù phủ lấp đời ta. Bạn ơi, bạn bước tiếp hay dừng chân đứng lại? Tùy bạn lựa chọn. Nhưng sương mù không thể đánh gục tinh thần vững mạnh, và ý chí quyết tâm. Bước tiếp, đòi bạn phải liều lĩnh đôi chút. Liều lĩnh luôn phải trả một giá cho nó.
Bạn đừng sợ, như xưa Giuse đã được Chúa làm thay đổi tình thế tưởng chừng là mù mịt đến sáng lạng tuyệt vời. Ong đã trở nên người cứu giúp chính kẻ hại mình. Như dân Do thái xưa, tưởng chừng bị đội quân vua Pharaon nhận chìm trong biển máu, thì ngược lại họ chiến thắng oai hùng, chiến thắng nhờ sức mạnh của chính Chúa. … Bạn đừng sợ! Thiên Chúa luôn đồng hành với bạn trên mọi nẻo đường bạn đi. Trong lớp sương dù có mù mịt đến đâu vẫn có Ngài ở cùng. Bạn có dám tin điều này? Nếu tin thì hãy buông mình để Ngài dắt bạn đi. Có như thế thì sự liều lĩnh của bạn không phải trả giá vô ích đâu. Vì sau lớp sương mù thì mặt trời vẫn tồn tại và ánh sáng đang chiếu soi. Rồi bạn sẽ thấy con đường bạn đi không phải là chấm chót nhưng chỉ là một đoạn trong muôn đoạn cuộc đời.
… Rồi khi bạn đi qua lớp sương phủ quanh bạn, bạn nhìn lại sẽ thấy đó như một bức tranh thủy mặc tuyệt đẹp. Vì khi đứng ngoài ta sẽ thấy toàn cảnh rõ nét hơn.

Cầu chúc bạn trong những phút đầy những lo âu, hoang mang bạn vẫn gặp được Đức Kitô và dám để Ngài dẫn đi. Cầu chúc bạn thấy những khó khăn bạn đang gặp chỉ là một lớp sương mù trong một đoạn đường bạn đi và dán tin rằng ánh sáng vẫn đang chiếu soi trong tim bạn!

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

GIA ĐÌNH LÀ NỀN TẢNG CỦA VŨ TRỤ

Án Tử, người nước Tề, nổi tiếng là một người thanh liêm và thủy chung. Xuất thân từ một gia đình nghèo, Án Tử được vợ hy sinh buôn tảo bán tần để nuôi ăn học. Ðỗ đạt làm quan, Án Tử không bao giờ quên ơn ấy của vợ. Cuộc sống đầy cạm bẫy, ông vẫn một mực trung thành với vợ.
Một hôm vua Cảnh Công đến thăm ở lại dùng bữa với Án Tử. Một người đàn bà đã già xuất hiện trong bữa tiệc. Khi Án Tử vừa giới thiệu người đàn bà đó là vợ mình, nhà vua ngạc nhiên đến sửng sốt. Ông đề nghị với Án Tử: “Ôi vợ khanh trông vừa già lại vừa xấu. Quả nhân có một đứa con gái vừa trẻ vừa đẹp, quả nhân muốn cho về hầu, khanh nghĩ sao?”.
Án Tử liền trả lời một cách dứt khoát, không chút do dự: “Nội tử của tôi nay thật già và xấu. Nhưng chúng tôi đã lấy nhau và ăn ở với nhau bao lâu nay, kể từ khi nàng còn trẻ đẹp. Xưa nay, đàn bà lấy chồng lúc còn trẻ cốt để nhờ cậy lúc già, lấy chồng lúc đẹp để nhờ cậy khi xấu. Nội tử tôi thường nhờ cậy tôi cũng như tôi đã từng nhận sự giúp đỡ của nội tử tôi. Nay, bệ hạ muốn ban ơn mưa móc là tùy ở bệ hạ, nhưng xin đừng để tôi phải mang tiếng là ăn ở bội bạc với nội tử của tôi”.
Nói xong Án Tử lạy hai lạy, xin từ chối không lấy con gái của nhà vua.
family
Gia đình là nền tảng của xã hội. Con người chỉ có thể sinh ra và lớn lên trong một gia đình. Trong cái nhìn Kitô, thì gia đình là một Giáo Hội nhỏ trong đó đức tin được thông ban và trưởng thành.
Nền tảng để gia đình được đứng vững đó là Tình Yêu. Nhưng Tình Yêu không là một cái có sẵn, mà là một giá trị luôn đòi hỏi sự xây dựng và vun xới của con người… Một gia đình hạnh phúc hay không, tất cả đều tùy thuộc ở sự phấn đấu xây dựng từng ngày của con người.
Hai cử chỉ dường như được gắn liền với nhau trong chuyến viếng thăm quê hương dạo tháng 5/1987 của Ðức Gioan Phaolii II, đó là: viếng mộ song thân và cử hành Thánh Lễ đặc biệt cho các đôi vợ chồng.
Cây tốt thường sinh trái tốt: con người của Ðức Gioan Phaolô II là hoa trái Tình Yêu của cha mẹ ngài. Viếng mộ của song thân, Ðức Thánh Cha không những nói lên niềm tri ân của ngài đối với bậc sinh thành, nhưng ngài còn muốn đề cao giá trị của đời sống hôn nhân.
Giữa đời thời đại mà đời sống hôn nhân và gia đình bị lay động đến tận gốc rễ, Ðức Thánh Cha muốn gióng lên một tiếng kêu vô cùng thảm thiết: hãy trung thành với nhau.
Trong Thánh Lễ cầu nguyện cho gia đình, qua đó các đôi vợ chồng hiện diện được mời gọi lập lại lời thề hứa trong hôn phối, Ðức Thánh Cha đã lập lại ý nghĩa và giá trị của Bí Tích Hôn Phối. Ngài nói như sau: “Khi quỳ gối trước bàn thờ trong ngày cưới, các đôi vợ chồng đã thề hứa với nhau cho đến cùng. Họ thề hứa với nhau như thế trước mặt Thiên Chúa. Lời cam kết này phản ánh chính lời hứa của Chúa Giêsu rằng Ngài yêu họ và yêu cho đến cùng”.
“Tôi hứa sẽ giữ trung thủy với em khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọng em mọi ngày suốt đời tôi”.
Khi tuyên hứa với nhau như thế, hai người đã lập lại chính cam kết của Chúa Giêsu, Ðấng đã yêu thương và yêu thương cho đến cùng.
Yêu cho đến cùng nghĩa là chấp nhận cái chết từng ngày. Tình yêu hôn nhân là một hạt giống: có được chôn vùi, có mục nát đi mới sinh hoa kết trái. Luật của đời sống hôn nhân chính là luật của hy sinh, của chiến đấu, của chính sự chết. Nhưng cũng chính khi con người biết chối bỏ chính mình bằng hy sinh, con người sẽ gặp lại chính mình trong người khác… Ðó là lẽ sống mà Chúa Giêsu đã để lại cho chúng ta.
 Radio Veritas

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS