Năm xưa, trong đêm âm u băng giá của nhân loại đã ánh lên một tia sáng của ngôi sao lạ dẫn đường cho loài người đến cùng THIÊN CHÚA Ở CÙNG CHÚNG TA làm ấm lên cả vũ hoàn. Vui niềm vui trào tràn bao Thiên Thần cất vang bài ca chúc tụng “Vinh danh Thiên Chúa trên trời – Bình an dưới thế cho loài người Chúa thương”.
Năm nay chính trong tận cùng sự hời hợt của người trẻ lặn chìn trong cái “chết trắng” hay “thú vui nhục dục” làm cho thế giới băng hoại. Đâu đó ánh lên một lời sám hối chân thành đưa ta trở về với Thiên Chúa và giao hòa với anh em.
Giữa bao rên la đau đớn của các thai nhi bị trục xuất khỏi lòng mẹ, hay trẻ thơ cất tiếng oe oe trên vỉa hè lạnh giá; lại ánh lên một tình yêu vô vị kỷ đưa trẻ thơ hưởng tình yêu mẫu tử dẫu chẳng phải lòng mình sinh ra.
Nơi thẳm sâu của hận thù, chia rẽ, chiến tranh gây chết chóc cho địa cầu; đôi bàn tay nhân ái yêu thương nắm chặt nhau, đôi mắt hé nở nụ cười tha thứ đưa nhân gian vào vòng xoay của tình yêu Thiên Chúa.
Năm xưa, sao lạ dẫn đường mãi tận trời cao. Ngày nay, sao ấy ở giữa lòng người chúng ta. Một trái tim, một nụ cười khả ái, một cử chỉ yêu thương là những ánh sao soi sáng lòng đời để từ đây mọi người đều nhận ra ĐẤNG EMMANUEL.
Xuân Hy Vọng