Tôi có anh bạn làm họa sĩ. Mỗi lần đến chơi tôi thường thắc mắc không biết tại sao anh bạn tôi cứ vẽ với những cây cọ cùn. Trong lúc vui vẻ, tôi nói với anh bạn:
- Cậu tiết kiện thế. Sao cứ mãi vẽ với cây cọ cùn? Chẳng phải vẽ cọ mới sẽ đẹp hơn chăng?
- Hi. Cọ mới còn nhiều lông dài, ngắn không đều. Khi vẽ rất khó đi đường nét. Cọ dù đã cùn nhưng lông cọ đều nhau, vả lại cọ cũ sẽ quen tay hơn nên dễ phóng bút theo ý muốn.
Tôi cứ tưởng cọ cùn sẽ không tốt bằng cọ mới, nhưng thật không ngờ. Vậy nên đừng vội đánh giá nhau qua vẻ bề ngoài. Hơn nữa, cũng đừng tự ti về bản thân. Dù ta là cây cọ cùn. Hãy tín thác đặt cuộc đời trong tay Thiên Chúa, Người họa sĩ đại tài sẽ phóng cọ theo đường nét của Ngài; và bức tranh cuộc đời sẽ hoàn tất một cách nhiệm lạ.
Xuân Hy Vọng