"Con có yêu mến Thầy hơn những người này không?". Nếu Thầy hỏi con có yêu không, có lẽ con sẽ dễ thân thưa hơn. Nhưng Thầy lại hỏi tình yêu của con có hơn những người này không. Thật sự khó quá. Có lẽ chỉ mình Thầy mới hiểu con yêu Thầy thế nào. "Thầy biết con yêu mến Thầy".
Bên dưới câu trả lời là : Thầy biết tình yêu của con dành cho Thầy lúc này như thế nào, và Thầy cũng biết quá khứ nhiều thăng trầm và tương lai đầy bất trắc của tình yêu con dành cho Thầy. Thầy biết con ước ao yêu mến Thầy trên hết mọi sự, cho dù con giới hạn và yếu đuối.
Con không dám so sánh tình yêu của con dành cho Thầy với các anh chị em chung quanh. Con chỉ biết con yêu Thầy với tất cả con người rất chân thật. "Thầy biết con yêu mến Thầy".
Xuân Hy Vọng.
THẦY BIẾT CON YÊU MẾN THẦY.
Read User's Comments(0)
ĐẦY
Ly nước đầy, dù mưa to cũng không thêm được nữa.
Lòng đã đầy không đón nhận thêm chân lý.
Người tự mãn không chấp nhận được ai.
Thiếu khiêm tốn khó lắng nghe anh em.
Coi mình là chọn hảo dĩ nhiên anh em bị hạ thấp .
Ly nước đầy, dù mưa to cũng không thêm được nữa.
Lòng đã đầy, dù biển trời hồng ân cũng không có chỗ chứa.
Xuân Hy Vọng
CHIẾC BÌNH NỨT.
07:49 |
Nhãn:
TRUYỆN GIÁO LÝ
Có một người gánh nước bằng hai chiếc bình lớn treo hai đầu một cái đòn gánh. Một trong hai bình ấy bị một vết nứt. Cái bình còn nguyên kia thì tuyệt hảo và luôn luôn đem về nhà một bình đầy nước. Chiếc bình nứt lúc nào cũng chỉ còn nửa bình nước sau khi đi hết đoạn đường dài từ con suối về đến nhà.
Suốt hai năm tròn, ngày nào cũng vậy, người gánh nước chỉ mang về nhà có một bình rưỡi nước. Dĩ nhiên, cái bình nguyên vẹn rất hãnh diện về thành tích của mình, hoàn tất cách tuyệt hảo nhiệm vụ nó được tạo ra để thi hành.
Tội nghiệp chiếc bình nứt! Nó rất xấu hổ về khuyết điểm của mình, và khổ sở vì chỉ hoàn tất được có một nửa công việc nó được giao phó.
Sau 2 năm chịu đựng cái mà nó cho là một thất bại chua cay, một ngày nọ chiếc bình nứt bèn lên tiếng với người gánh nước bên bờ suối: “Con thật lấy làm xấu hổ, vì vết nứt bên hông làm rỉ mất nước suốt dọc đường đi về nhà bác.”
Người gánh nước trả lời: “Con đã chẳng để ý thấy chỉ có hoa mọc trên đường đi bên phía của con à? Ta đã biết khuyết điểm của con, nên ta đã gieo hạt hoa dọc đường bên phía của con, và mỗi ngày trên đường mình đi về con đều đã tưới nước cho chúng nó...
... Hai năm nay ta vẫn luôn hái được mấy đóa hoa đẹp đó để chưng trên bàn. Nếu mà con không phải là con y như thế này, thì trong nhà đâu có được trang hoàng đẹp đẽ như vậy."
Mỗi người trong chúng ta đều có những khuyết điểm rất riêng biệt. Ai cũng đều là một bình nứt. Nhưng chính các vết nứt đó đã giúp chúng ta thấy được lòng bao dung của Chúa, nhìn ngắm và thưởng thức công trình tuyệt vời mà tình yêu Chúa đang thực hiện nơi chúng ta.
Là những con người tầm thường, nhưng chúng ta có thể cộng tác với Chúa để vẽ những bông hoa đẹp ven con đường chúng ta đi qua, cho một thế giới xinh đẹp hơn.
MẶT NẠ
Chúng ta có một khuôn mặt diễn lệ yêu kiều,
nhưng mỗi ngày phải đối mặt với nhiều điều phức tạp diễn ra quanh mình, trong
những lúc như thế vô tình hay cố ý, ta buộc phải mang lên khuôn mặt
của mình những chiếc mặt nạ.
Hay vì cuộc sống đầy những giả dối dường như mỗi
ngày một gia tăng. Nó dần dần đưa con người đến chỗ đeo mặt nạ trong cuộc sống.
Bạn có bao giờ đã đeo mặt nạ chưa?
Này chúng ta cùng nhau thực lòng trả lời một vài
câu hỏi sau. Nếu có, bạn hãy đeo chiếc mặt nạ vào nhé
-
Bạn đến nhà thờ có phải
vì yêu mến Chúa thật hay vì điểm số cho cuối năm học, hoặc lời nhắc nhở của mẹ
cha.
-
Bạn học bài vì bạn yêu thích
nó thật hay vì mong vượt qua cửa ải này, hoặc không phải thua bạn bè
-
Bạn đến lớp học giáo lý
này vì điều gì? Vì muốn tìm hiểu sâu hơn đạo lý của Chúa hay vì phải có tấm
bằng ra trường.
-
Bạn thân mến, đó là một
vài câu hỏi gần và còn nhiều nhiều điều khác, bạn hãy tự cất vấn lương tâm
mình.
-
Có bao giờ bạn đã đeo
mặt nạ chưa?
-
Đôi khi chiếc mặt nạ ta
đeo không hẳn là giả dối nhưng chỉ làm vui lòng người khác, không muốn người
khác bận tâm quá đến ta, hay như chỉ làm tìm một đẳng cấp, đánh bóng tên tuổi
cho chính bản thân thế thôi.
Vậy mời bạn hãy đeo mặt nạ vào. Bạn cảm thấy thế nào khi đeo chiếc
mặt nạ lên khuôn mặt thật của mình.
Bạn thân mến,
Chiếc mặt nạ nào cũng làm che khuất khuôn mặt thật của chúng ta.
Khác lễ hội hóa trang, sau khi xong lễ hội ta sẽ bỏ chiếc mặt nạ xuống. Nhưng
cuộc đời thì không phải thế. Chiếc mặt nạ không bị cất đi mà còn đôi khi đeo
thêm nhiều chiếc khác lên. Cứ thế, cứ thế, khuôn mặt kiều diễm Thiên Chúa phú
ban cho ta bị che khuất.
…
Adong Eva ngay sau khi phản bội cùng Thiên Chúa,
liền ẩn náu nơi bụi rậm. Ngày nay chúng ta cũng ẩn náu dưới nhiều danh hiệu
khác nhau. Nào là vẻ hào nhoáng bề ngoài, nào là những ý thức hệ đạo đức, nào
là những hành động khua chiêng gõ mõ ầm ỉ. Phải chăng đó cũng là cái moden của
thời đại. Tuy nhiên chúng ta cần phải nhớ rằng, có một cặp mắt thấu suốt mọi điều bí ân, đó là cặp mắt của Thiên Chúa.
Ngài đòi chúng ta phải chịu trách nhiệm về những
hành động của mình. Mọi tư tưởng, mọi lời nói và mọi việc làm dù bí ẩn đến đâu
cũng không thể qua khỏi tầm mắt của Ngài.
Kỳ
diệu thay, tri thức siêu phàm,
quá cao vời, con chẳng sao vươn tới!
7 Đi mãi đâu cho thoát thần trí Ngài,
lẩn nơi nào cho khuất được Thánh Nhan?
8 Con có lên trời, Chúa đang ngự đó,
nằm dưới âm ty, vẫn gặp thấy Ngài.
9 Dù chắp cánh bay từ phía hừng đông xuất hiện,
đến ở nơi chân trời góc biển phương tây,
10 tại đó cũng tay Ngài đưa dẫn,
cánh tay hùng mạnh giữ lấy con.
quá cao vời, con chẳng sao vươn tới!
7 Đi mãi đâu cho thoát thần trí Ngài,
lẩn nơi nào cho khuất được Thánh Nhan?
8 Con có lên trời, Chúa đang ngự đó,
nằm dưới âm ty, vẫn gặp thấy Ngài.
9 Dù chắp cánh bay từ phía hừng đông xuất hiện,
đến ở nơi chân trời góc biển phương tây,
10 tại đó cũng tay Ngài đưa dẫn,
cánh tay hùng mạnh giữ lấy con.
(Tv 139, 6-10)
Thiên Chúa thấu suốt mọi
sự. Bạn không thể che được
Thiên Chúa. Vậy tại sao bạn không cởi bỏ nó ra trước cái nhìn của Chúa để sống
thật với Ngài.
Hãy cởi bỏ chiếc mặt nạ.
Hãy quyết tâm sống thật với mình dù 1 chút nhỏ nhoi trong ngày.
Hãy dành Chúa một khoảng không gian rất thành kính là con người
thật của bạn với Chúa.
Hãy đến với Chúa với một con người trần trụi, không che đậy. Để
chính Chúa chữa lành, dưỡng sức và đỡ nâng.
Lời nguyện :
Lạy Chúa Giêsu, chúng con thường mang
những mặt nạ. Chúng con sợ người khác thấy sự thật về mình. Chúng con cố giữ uy
tín cho bộ mặt dù đó chỉ là chiếc mặt nạ giả dối. Khi đến với Chúa, chúng con
cũng thường mang mặt nạ. Có những hành vi đạo đức bên ngoài để che giấu cái
trống rỗng bên trong. Có những lời kinh đọc trên môi, nhưng không có chỗ trong
tâm hồn, và ngược hẳn với cuộc sống thực tế. Xin giúp chúng con cởi bỏ mọi
thứ mặt nạ, để chúng con thôi đánh lừa nhau, đánh lừa Chúa và chính mình. Ước
gì chúng con xây dựng bầu khí chân thành, để chúng con được lớn lên trong bình
an và hạnh phúc.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)