Được tạo bởi Blogger.

Giới thiệu về tôi

Blogger templates

RSS

Pages

MẢNH VỠ

Cuộc đời ta chẳng khác chi chiếc bình sành mỏng mảnh. Ta cầm trên tay đong đưa chao nghiêng trước cơn gió vần vũ. Chợt vô tình có thể vì chính ta nhưng cũng có thể vì duyên cơ ta chẳng thể biết được xảy đến, “Xoảng”! Thế là hết. Chiếc bình xinh xắn nay chỉ còn là những mảnh vỡ. Thảng thốt, ta nức nở vội tìm cách ghép lại. Nhưng càng loay hoay ta càng bị mảnh vỡ làm rỉ máu. Tiếc thương, dây dứt … vò nát con tim. Ai có thể giúp ta hàn gắn lại chiếc bình đã bị đánh vỡ ?
Có ai đó một lần đánh vỡ vật chi mới biết cảm giác của sự sợ hãi, hoang mang thế nào. Có ai từng một lần tan vỡ thì mới hiểu con tim buốt giá đến chừng nào. Khi ta đã đánh vỡ chiếc bình mà chính ta yêu thương, nâng niu trìu mến nhất. Khi ta để vụt mất kỷ vật ta quý trọng nhất. Ta thét gào, ta lao tâm mệt trí nhưng mảnh vỡ vẫn hoàn là mảnh vỡ. Từ nay ta không còn chiếc bình xinh để cùng bè bạn nhảy múa trong bản nhạc dạ hội. Ta nên bơ vơ trống vắng. Mất thật rồi, nó chỉ còn là những mảnh vỡ. Có ai hay, có những thứ trên đời vĩnh viễn không thể lấy gì để hàn gắn lại.
Mảnh vỡ thì làm được gì nữa chứ? Nó trở nên đồ bỏ, thành thứ cạn thừa của xã hội. Những mảnh vỡ cuộc đời đau đớn thê lương muốn hòa nhập với đời khó lắm. Chúng thường bị xếp hàng ra khỏi chỗ thánh thiện – đạo đức, bị loại ra khỏi chỗ ngoan hiền – sạch trong … Nó muốn làm lại đời thì tiếng thị phi, cái nhìn thành kiến đẩy nó ngã nhào. Nó đã vỡ càng vỡ vụn hơn. Ôi! Vụn nát mất rồi. Nó không biết bắt đầu từ đâu. Làm cách nào làm lại cuộc đời. Làm cách nào hòa nhập vào xã hội. Ai có thể giúp nó ? Nhắm mắt buông xuông hay đứng lại lần nữa. Chính nó cũng không biết nữa …
Một chiều buông, người nghệ sĩ lang thang cúi xuống nhặt những mảnh vỡ nát tan trong tay. Nó thấy nhói đau vì bàn tay thô sần chạm vào nó. Nó co mình muốn lăn tròn xa bàn tay thô ấy. Vì, có biết bao bàn tay đụng vào nó nhưng mỗi người mỗi cách ứng xử. Có người đưa chân đá nó văng xa hơn làm nó khốn đốn để có thể ngóc đầu lên với đời. Có người nhẹ nhàng hơn, cũng cúi xuống nhặt lên nhưng rồi ném nó vào nơi tối tăm, u ám. Nó càng tủi thân hơn và tự chính nó bật tung ra sự chán chường, vỡ nát! Hôm nay, người nghệ sĩ cúi nhặt nó lên. Nó chờ đợi cái hành xử phía sau cái nhặt lên là gì. Khác với mọi người. Ông cho nó vào túi áo rồi đi tiếp hành trình. Nằm trong túi áo bên cạnh con tim người nghệ, sĩ nó nghe tiếng thổn thức của nhịp đập. Đã lâu rồi nó không còn thổn thức, con tim nó chai cứng. Nay nó đập nhẹ với nhịp đập của người nghệ sĩ, dần dần nó thấy ấm lên, bắt đầu  biết thổn thức, chờ mong và hy vọng.
Bạn có biết người nghệ sĩ làm gì với mảnh vỡ không? Chính nó cũng không thể ngờ tới. Ông đặt nó vào một tác phẩm còn giang dở. Một mảnh vỡ bị bỏ rơi lăn lóc chẳng ai đoái hoài, có khi còn bị vức bỏ – chì chiết. Vậy mà giờ đây nó được đặt trong tác phẩm nghệ thuật. Cái gắn chặt nó vào tác phẩm lại chính là cái gần gũi nó nhất : Đất sét. Nó ứa trào dòng lệ, thứ mà bấy lâu nó cứ tưởng đã khô kiệt. Nó nhòe cả mắt khi phát hiện chung quanh nó cũng chỉ là những mảnh vỡ lớn nhỏ chen nhau trong một tác phẩm.
Người người đi qua trầm trồ khen ngợi tác phẩm, nó thấy mình trở nên có giá trị với đời. Nó không nghĩ đến mình nữa, nó mỉm cười với bạn bè xung quanh, những mảnh vỡ tựa như nó. Nó cố vươn lên làm long lanh chất màu tươi sáng. Chính nó có biết đâu chính sự vươn lên ấy làm cho bức tranh sống động hơn.
Yên vị trong tác phẩm kỳ diệu, nó nghe bao mảnh vỡ tâm sự, nghe tiếng đất sét thỏ thẻ. Giờ tiếng nức nở không còn là ai oán nhưng là sự dịu ngọt của tình yêu. Vì, nó tìm thấy giá trị sống còn nơi cuộc đời, tìm lại niềm tin để vực dậy ước mơ, lấy lại được nghị lực để tiếp bước vào đời. Hơn tất cả nó biết mình được yêu! Đó là cái đã làm thay đổi tất cả con người nó. Lần đầu tiên từ khi chiếc bình xinh tan vỡ, nó lại cười. Nụ cười tươi nhất từ trước đến nay. Mảnh vỡ nên xinh quá. Lạ chưa!!
Sr. Bích Mai

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

CHẠY ĐUA

Trên thao trường cuộc sống, người người tất bật chạy. Người chạy ngược, kẻ chạy xuôi. Mỗi người chạy về hướng mình đã định sẵn để đạt được đích đến. Đích đến có khi là : đạo đức, tiền tài, danh vọng, học vấn … hay chỉ đơn giản là có thêm một cái gì đó.
Đường đua càng dài, nhịp chạy càng hối hả. Ai cũng muốn mình chạy trước để thắng cuộc ít là hơn một ai đó. Người ta chạy mình cũng chạy. Dừng bước trên đường đua khác chi là kẻ bại trận, ít ai chịu thú nhận.
Đường đua không chỉ là dải đất bằng mà còn có hoa lá, núi sông và bao điều kỳ thú. Chạy lao tâm lao lực để dành một tấm huy chương chóng tàn, một giá trị nay còn mai mất mà ngày ngày bỏ đi những giá trị cao quý khác. Khác chi người dại sao?
Cuộc sống không phải là thao trường để chạy, nhưng là “Quà tặng” để gửi trao và đón nhận. Vậy hãy bước tới và hãy ngắm nhìn hết những ân ban Chúa dành cho ta. Bởi lẽ, lắm khi cần dừng chân để chiêm ngắm những điều tuyệt hảo quanh ta để tri ân, nhờ đó ta sống vui – bình an – thư thái và có một sức bật mới cho hành trình cuộc sống

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

CÁI NHÌN

Ngaøy coøn beù, con thaáy mình khoûe nhö vaâm, ñaàu traàn giaêng naéng phôi söông. Meï baûo “con chaúng khoûe ñaâu!”. Con phuïng phòu khoâng baèng loøng. Giôø con lôùn thaáy lôøi meï noùi chaúng sai. Theá môùi bieát: caùi nhìn cuûa con thì ngaén, coøn caùi nhìn cuûa meï thì daøi. Vì meï ñaõ soáâng moät ñôøi daøi gaáp ñoâi con, ñaày kinh nghieäm.
Ngaøy con ôû thaønh thò nhaø saùt nhaø, con chæ troâng thaáy ngöôøi ngang taàm con thoâi, khoâng ai hôn, chaúng ai keùm. Nhöng ngaøy ôû vuøng cao nguyeân, con ngöûa leân troâng thaáy ngöôøi tít treân cao, cuùi nhìn xuoáng thaáy caû vuøng thò thaønh ñang sinh hoạt ôû döôùi. ÔÛ thaønh thò caùi nhìn cuûa con heïp, ôû cao nguyeân caùi nhìn ñöôïc roäng môû hôn. Vì cao nguyeân ñaát roäng ngöôøi thöa, nuùi ñoài leân lên xuoáng xuoáng, coù ngöôøi ôû treân cao nhöng cuõng coù ngöôøi ôû döôùi thaáp.
Ngaøy con thi haønh söù vuï, con haêng haùi nhö ngöïa non haùu ñaù. Chò phuï traùch haõm con laïi. Con aám öùc haäp höïc. Nhöng quaû thaät thaønh coâng chaúng ra chi. Caùi nhìn cuûa con noâng noãi, caùi nhìn cuûa chò tinh teá.
Ngaøy con ñi maùy bay, khi maùy bay bay vaøo khoâng trung, con thaáy maây traéng boàng bềnh, voäi reo vui: “Trôøi ñeïp quùa!”. Chò tieáp vieân noùi “trôøi chaúng ñeïp ñaâu”.Vì döôùi thaáy maây traéng laø baùo hieäu trôøi naéng, maây ñen baùo hieäu trôøi möa. Coøn ôû treân cao nhìn xuoáng thì maây traéng laø saép möa, maây ñen laïi laø trôøi coù naéng. Vaäy ôû treân cao maây traéng caøng nhieàu, möa caøng lôùn. Oâi caùi nhìn cuûa con ngöôïc caùi nhìn cuûa chò tieáp vieân.
Trong cuoäc soáng taâm linh cuõng theá, caùi nhìn cuûa con vaø caùi nhìn cuûa Chuùa cuõng vaäy. Con thöôøng nhìn trong giôùi haïn: ngaén – heïp - noâng. Coøn Chuùa coù caùi nhìn daøi - roäng vaø saâu, maø con laém khi chaúng hieåu noåi. Con cöù ñöùng ôû choã nhìn cuûa con ñeåâ cho mình laø ñuùng – Chuùa sai; roài caøu nhaøu traùch Chuùa; ñoøi Chuùa theo yù con.
Nhö ngaøy con gặp vận hạn khó khăn, con coi ñoù laø khoå giaù muoán vöùt ñi, nhöng trong noãi khoán khoå cuøng quaãn Chuùa laïi xin vaâng. Con chaúng hieåu noåi… Thôøi gian troâi ñi, nay con môùi bieát khoå giaù laïi laø haït maàm cho quaû hoàng aân vaø laø quaø taëng tình yeâu. Thì ñaõ muoän maát roài, ñaõ bao laàn con traùch cöù Chuùa sao ñaåy con vaøo böôùc ñöôøng cuøng.  
Hay như ngày con đem nỗi lòng mở rộng, con nhận ngay sự cảm thông của người đời. Con mừng đó, nhưng khi nhận ra sự thật giới hạn của con người, con đau khổ đó. Sự cảm thông sâu xa không phải cứ bằng lời mới làm cho thăng hoa. Giờ con mới thấy cần lắm một cái nhìn chiều sâu mới cảm nhận Chúa yêu con và chia sẻ với con trong tận cùng cái đớn đau của bản thân. Cảm nhận ấy đủ sức cho con đứng vững và tiếp bước.

Caùi nhìn cuûa con laø theá, nhöng laém luùc con khoâng nhaän ra mình nhìn sai. Xin cho con luoân bieát Chuùa vaø bieát con ñeå con daùm buoâng loûng ñôøi mình cho Chuùa hoïat ñoäng, ñeå cho caùi nhìn cuûa Chuùa ñi vaøo ñôøi con, vaø caùi caùi nhìn cuûa con baét gaëp caùi nhìn cuûa Chuùa

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS