Trên thao trường cuộc sống, người người tất bật chạy.
Người chạy ngược, kẻ chạy xuôi. Mỗi người chạy về hướng mình đã định sẵn để đạt
được đích đến. Đích đến có khi là : đạo đức, tiền tài, danh vọng, học vấn … hay
chỉ đơn giản là có thêm một cái gì đó.
Đường đua càng dài, nhịp chạy càng hối hả. Ai cũng
muốn mình chạy trước để thắng cuộc ít là hơn một ai đó. Người ta chạy mình cũng
chạy. Dừng bước trên đường đua khác chi là kẻ bại trận, ít ai chịu thú nhận.
Đường đua không chỉ là dải đất bằng mà còn có hoa lá,
núi sông và bao điều kỳ thú. Chạy lao tâm lao lực để dành một tấm huy chương
chóng tàn, một giá trị nay còn mai mất mà ngày ngày bỏ đi những giá trị cao quý
khác. Khác chi người dại sao?
Cuộc
sống không phải là thao trường để chạy, nhưng là “Quà tặng” để gửi trao và đón
nhận. Vậy hãy bước tới và hãy ngắm nhìn hết những ân ban Chúa dành cho ta. Bởi
lẽ, lắm khi cần dừng chân để chiêm ngắm những điều tuyệt hảo quanh ta để tri
ân, nhờ đó ta sống vui – bình an – thư thái và có một sức bật mới cho hành
trình cuộc sống
0 nhận xét:
Đăng nhận xét