Được tạo bởi Blogger.

Giới thiệu về tôi

Blogger templates

RSS

Pages

GAM MÀU

Trong tranh vẽ, có bao giờ bạn thử đếm có bao nhiêu gam màu không nhỉ. Tôi từng đi tham quan phòng triển lãm, thường tôi chỉ quan sát bố cục bức tranh và cái đẹp thể hiện qua nét cọ. Tôi ít khi để ý tới gam màu vì tùy sở thích của họa sĩ, có người thích gam sáng, có người thích gam tối. Không sao cả miễm là đẹp, bố cục, nội dung sâu sắc thế là tốt rồi. Tôi có thể đứng thật lâu chiêm ngắm chúng. Nhưng khi chính tôi ngồi vào vẽ một bức tranh thì quả thật việc sắp xếp bố cục, nội dung thì việc chọn gam màu quả không thể thiếu. Mỗi gam màu đều chuyển tải một chiều nông, sâu khác nhau. Nên mọi bức tranh đều có cả hai gam màu sáng tối, nhiều hay ít tùy vào chủ ý của họa sĩ.
Trong bức tranh đời ta cũng thế, ai cũng thích cuộc đời mình đầy những phút giây hạnh phúc, thành công,… như những nét cọ đầy gam màu sáng tươi. Mỗi nét cọ làm cho ta thêm hưng phấn vui vẻ. Càng vui ta càng mạnh tay vẽ thêm những nét vẽ đầy gam màu sáng. Ai cũng muốn những nét vẽ ấy cứ mãi, cứ mãi thêm vào làm cho bức tranh sinh động hơn. Càng nhiều gam màu sáng ta thấy mình tự tin, năng động và yêu đời hơn.
Có ai lại không thích cho đời mình đầy những gam màu sáng tươi. Nhưng cuộc đời đâu chỉ là con đường bằng phẳng trải hoa hồng, mật ngọt đầy hoa bướm. Có những khúc quanh co, có những đồi gồ ghề, có những vấp ngã do mình nhưng cũng có những khốn khó đến bất ngờ ngoài sự tưởng tượng của bản thân… Những điều ấy chẳng khác chi những nét cọ gam màu tối đen cứ phết lên bức tranh cuộc đời. Mỗi nét cọ gam màu tối lưới qua thì chẳng khác gì là bầu trời tắt bóng. Mà đời thường vẫn “họa vô đơn chí” nên nét cọ càng dầy nỗi đau càng lớn. Có những cái đau nhẹ nhàng, nhưng có những nỗi đau tím ruột tím gan, có những nỗi đau thời gian khó phai. Những bóng tối vây lối cuộc đời mà khi trong cuộc ta cứ tưởng mình đang vẫy vùng trong bùn đen dễ làm mất chí khí, nản lòng, mất hy vọng và có khi đánh mất cả niềm tin. Có ai muốn phết thêm trên đời mình những nét cọ đen tối, mờ mịt bao giờ.
Nhưng cuộc đời vẫn thế, có lúc đầy sắc thắm hoa tươi thì cũng có lúc mịt mờ bão tố. Đời có những gam màu sáng thì cũng cần có những gam tối hòa lẫn. Tối, sáng không thể thiếu trong bức tranh. Nếu bức tranh chỉ toàn màu sáng sẽ dễ làm người xem chói mắt. Bức tranh chỉ toàn gam tối làm lòng người chùng xuống khó tả. Nhưng cuộc đời đâu chỉ có toàn sáng hay toàn tối. Vì lẽ, “đường đời bằng phẳng cả, anh hùng có hơn ai” nên đôi khi có chút gam tối trong bức tranh lại làm cho tranh có chiều sâu. Và nơi bức tranh tối đen một điển nhỏ nhoi sáng lên thì ánh sáng ấy càng rực sáng biết bao. Vậy nên, mỗi bước đường, mỗi sự thăng trầm hay vui buồn đều là chất tố xây dựng bức tranh đời ta. Hai gam màu sáng – tối, hạnh phúc – khổ đau đều có ích cho ta hiện tại và trong cả tương lai. Nó tôi luyện ta ngày càng lớn lên trong cuộc đời.
Xuân Hy Vọng

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS