Hôm nay, tôi đi đón một người quen lac đường. Nhưng có điều thật buồn cười là người bị lạc cứ chạy không ngừng. Tôi càng tìm càng không thấy. Tới nơi vừa nghe báo là đang đứng đó, thì người ấy đi xa hơn chỗ ấy rồi. Tới lúc hết chịu được, tôi đành la toáng lên. "Có đứng lại không? Đứng yên ở đó cho tôi nhờ."
Biết rõ là đã lạc đường mà cứ chạy, thì tới bao giờ mới có thể về đúng nơi cần đến; lắm khi không có đường về. Đời ta chẳng thế sao. Lắm khi ta biết rõ ta lầm đường lạc lối mà cứ dấn mình vào đường tội lỗi. Ta chỉ có thể trở về khi biết dừng lại không dấn bước vào con đường lạc lối.
Bước dừng là bước quan trọng và cần nhiều ý chí, nỗ lực của bản thân. Bước dừng là bước khởi đầu và quyết định ta trở về đến đúng nơi ta cần đến.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét