CẢNH 1 (Phóng viên ra sân khấu)
Pv: Kính chào quí vị khán giả đang theo dõi cầu truyền hình của đài.T.T.LT
Kính thưa quí vị khán giả, trong buổi giao lưu tối hôm nay, chúng ta sẽ cùng gặp gỡ với một vị khách nước ngoài rất nổi tiếng, là người sống xuyên thời gian và cũng là Thầy của rất nhiều người trong nhóm phóng viên, biên tập viên của chúng tôi. Chúng tôi thường trao đổi thư từ, bài vở với Thầy qua mạng tình yêu. Xin bật mí với quí vị khán giả một chút: Vị khách của chúng ta là người Do Thái đến từ miền Galilê. Quí vị khán giả đoán được ai chưa ạ? Vâng, xin mời vị khách của chúng ta.
CGS: (Chắp hai tay trước ngực, vừa nói vừa cúi chào khán giả) Shalom, Shalom.
Pv: Xin mời Thầy ngồi!
Thưa quí vị khán giả, trong buổi giao lưu hôm nay, khán giả có thể đặt câu hỏi cho vị khách của chúng ta và quí vị chuyển lên cho biên tập viên của chúng tôi bên cánh gà, chúng tôi sẽ chuyển đến cho Thầy.
Thưa Thầy, Thầy cảm thấy thế nào khi làm khách mời trong chương trình tối nay ạ?
(Có một người ra đưa một xấp câu hỏi của khán giả, câu hỏi đã được soạn trước).
CGS: Rất hồi hộp nhưng rất vui vì được giao lưu với khán giả của Đài truyền hình T.T.L.T
Pv: Vừa rồi khi biết khách giao lưu là người Do Thái, khán giả đã gửi lên cho em rất nhiều câu hỏi. Câu hỏi đầu tiên là câu hỏi của bé … lớp SC2A4, bé hỏi như sau: “Bác Giêsu ơi, bác thấy Noel bên Việt Nam như thế nào? Có lạnh không ạ?”
CGS: Noel ở Việt Nam rất vui, có nhiều hang đá đẹp, có những giờ canh thức sốt sắng. Thời tiết ở đây thì không lạnh bằng ở nước Do Thái.
Pv: Còn đây là câu hỏi của bé Hoàng Minh Tuấn , lớp CB1A2: “Bác Giêsu ơi, ngày xưa bác sinh ra không có chăn nệm, chắc bác lạnh lắm nhỉ?”
CGS: (Cười thật tươi): Khi bác mới sinh ra, bác còn bé xíu nên không biết. Nghe Mẹ bác kể lại, hồi đó mẹ với bố đi tìm chỗ trọ nhưng không ai cho vì họ thấy mình nghèo quá. Bố mới đưa mẹ vào sinh trong chuồng bò. Mẹ đặt bác nằm vào một cái máng có lót cỏ khô. Bác còn được những con bò thở hơi cho ấm nữa (cười).
Pv: Bạn Thanh Thủy, lớp VĐI hỏi như sau: “Thưa chú Giêsu, ngày xưa người ta không đón tiếp chú nên mẹ chú mới phải sinh chú ở chuồng bò. Đã hơn 2000 năm rồi, chắc ngày nay người ta đón tiếp chú nồng hậu lắm nhỉ vì họ đã biết chú là Đấng Cứu Thế”.
CGS: (Hắng giọng) Ở đây (giơ cuốn băng ra), chú có thu được một vài hình ảnh khi đến Việt Nam, các cháu xem rồi trả lời câu hỏi của bạn Thanh Thủy nhé.
Pv: Vâng, xin mời quí vị khán giả cùng theo dõi đoạn băng.
CẢNH 2
(Nhạc sôi động, có ba cô gái quậy ở sẵn SK, nhảy theo nhạc – có một cái bàn gần đó, để ngổn ngang bia)
Một lát sau, 2 bạn nam quậy chạy xe đạp thể thao đến chỗ 3 cô gái.
(Tắt nhạc)
Hai bạn nam:(Dựng xe, đồng thanh) Chào các bé cưng nhé!
Bạn nam 1: Sao sớm dữ dzậy các em?
Cô gái 1: (Giọng nhõng nhẽo): Sớm cái gì, tại mấy anh đến trễ thì có, làm tụi em đợi muốn chết luôn à. Thôi, tụi em giận luôn rồi, không nhảy nhót gì nữa hết á.
Hai cô gái khác :(Hùa theo) Đúng rồi đó, giận luôn cho biết.
Bạn nam 2: (Mặt tỏ ra biết lỗi) Thôi mà mấy em, bỏ qua cho tụi anh đi. Tụi anh bận chút việc mà.
Bạn nữ 2: Bận cái gì mà bận, không cần đến tụi này nữa chứ gì?
Bạn nam 1: Đâu có, tụi em vẫn là số 1 (Hai bạn nam đồng thanh hát) trong trái tim anh.
Cô gái 3: (Lấy tay đẩy bạn nam ra) Hứ, chỉ giỏi nịnh đầm thôi hà. Nhảy một bài nữa thôi à nghen.
Hai bạn nam: OK, OK
(Chung): Vừa nhảy vừa hát bài: “Em ơi có bao nhiêu…”
Bạn nam 2: Bây giờ mình đi chơi ở đâu nữa đi, lễ lạt mà, về nhà chán lắm.
Cô gái 1: Em đề nghị vầy nghen, lễ nào chúng mình cũng đến nhà hàng, khách sạn, mua sắm, đi siêu thị. Em ngán đến tận cổ luôn. Hay mình tìm đến chỗ nào có thiên nhiên một chút đi.
Cô gái 2,3: Ừ, lời đề nghị hay đó.
Bạn nam 1: Bây giờ các em muốn đi đâu nào?
Bạn nam 2: Các em muốn đi đâu tụi anh chiều hết. Chiều từ A đến Z, từ bét lên đầu.
Cô gái 2: (Mắt mơ màng) Hay chúng mình đến đồi thông hai mộ đi. Vi hành nơi đó có gió vi vu, tiếng thông reo vi vút, cùng nhau thưởng thức món vi cá (chép miệng) tuyệt cú mèo.
Cô gái 1,3: Tụi em cũng muốn đến nơi đó lắm.
Bạn nam 1:Quyết định cuối cùng là…
Các cô gái: Đồi thông hai mộ với tốc độ 120km/giờ.
Hai bạn nam: (Chào kiểu nhà binh) Yes, madam.
Bạn nam2: Nào mời các bé cưng lên xe. (Một xe hai người, một xe ba người, chạy vào trong SK)
CẢNH 3
(Các bạn bán vé số, bán báo, đánh giầy)
Bán vé số: Vé số đây, vé số sổ rồi đây, Long An, Bến Tre, vé số xé liền đây… Ai mua vé số không bổ dọc cũng bổ ngang đây, vé số đây…vé số đây… (vô trong).
Bán báo: Báo đây, báo mới ra lò còn mới nguyên, nóng hổi đây, Công An, Phụ Nữ, Tuổi Trẻ, Mực Tím, Mực nâu, mực tàu đây. Tin nóng hổi, bị cáo Năm Cam và đồng bọn hôm nay sẽ bước sang ngày xét xử thứ ba, đọc trên trang 5 quí vị sẽ biết rõ thêm thông tin. Anh Bồ Câu và những théc méc “biết tỏ cùng ai” của các bạn tuổi mới lớn trên báo Phụ nữ. Những chuyện ngoài lề của Seagame 23 trên trang 3 của báo Thể Thao. Báo hấp dẫn lắm, mua đi, mua đi. (Ngồi xuống nghỉ mệt)
Vé số: (Đi cùng với bạn đánh giầy) Sáng giờ mày đánh được đôi giầy nào chưa?
Đánh giầy: Mới được một đôi cho ông Tây kia, mà ổng keo lắm mày ơi, có 500đ ổng cũng bắt thối lại. Tao sợ luôn! Còn mày bán được mấy vé rồi?
Vé số: Hai ba vé à, hôm nay tao xui xẻo dễ sợ luôn. Mọi ngày là bán được nửa xấp rồi. Ê, thằng Luy kìa, chắc nó bán được nhiều lắm rồi đó.
Đánh giầy: Ê, Luy, mày bán được nhiều chưa ?
Bán báo: Nhìn thì biết, rao hết nước bọt mà chưa bán được tờ nữa.
Vé số: Trời ơi, mày còn xui hơn tao nữa. Thôi, chúng mình tranh thủ đi bán một lúc nữa đi. Buổi chiều trời mưa, khó bán lắm đó. Bán không hết rồi về bị chửi cho mà xem.
Bán báo+đánh giầy: Ừ,đúng đó.(Vừa đi vừa rao, gõ)
CẢNH 4
(Đám quậy chạy xe ra, vừa chạy vừa cười nói): Hôm nay vui quá đi, chúng ta overnight luôn nha. OK! (Xe chở ba chạy lạng xạng, đụng vào bạn bán báo).
Hai người bạn: Luy, Luy, mày có sao không?
Cô gái 1: (Chống nạnh) đi đứng thế hả mấy ranh con?
Vé số: Tụi tôi đã đi sát lề đường, mấy anh chị đụng vào bạn tôi, còn la làng nữa?
Cô gái 2: A, ha, thằng nhóc này giỏi nhỉ! Không biết đường này chỉ dành cho những người như chúng tao thôi à?
Cô gái 3: Thôi, bỏ đi, mình đi sai đường sao lại còn la tụi nó.
Cô gái 1: A, mày đá gà nhà hở? Sao nay mày tử tế quá vậy? Thôi, nhưng đang vui, tao không muốn gây chuyện.
Cô gái 2: Ê, ê, thằng nhỏ xỉu rồi, đi nhanh tụi mày ơi, công an biết được là chết cả lũ đó.
Hai nam: Lên xe nhanh lên
Cô gái 3: (Chần chừ)
Cô gái 2: (Kéo cô gái 3) Đi, trời ơi, mày muốn đền mạng hả?
Cô gái 3: (Lên xe, vẫn quay đầu lại. Xe chạy được một lúc)
Cô gái 3: Xuống, xuống, cho em xuống.
Bạn nam 2: Gì vậy em? Không muốn đi nữa hở tiểu thư họ Trần?
Cô gái 1: Mày làm gì vậy?
Cô gái 3: Tụi mình không thể để thằng nhóc như thế được.
Cô gái 2: Mày điên rồi chắc, chẳng lẽ quay lại đưa nó đi bệnh viện?
Cô gái 3: Tao nghĩ vậy đó.
Cô gái 2: Đúng là tâm thần mà. Giờ mày đi hay không đi?
Cô gái 3: (Suy nghĩ) Tao… tao… ở lại.
Cô gái 1: Mày ở lại thì ở đi, đừng có mà nói chuyện với bọn tao nữa nha. Có chuyện gì thì đừng có trách là bọn này không nói trước . Mình đi! Đồ tâm thần, đồ phá đám.
(Hai xe chạy vào trong)
Cô gái 3: (Đi lại chỗ bạn bán báo) Bạn ấy có sao không hai em?
Vé số: Đụng người ta xỉu bỏ đi rồi còn hỏi trăng sao gì nữa? Đợi ban đêm có sao cho bạn tôi chết luôn hả?
Cô gái 3: Chết rồi, bạn em vẫn chưa tỉnh, còn chảy máu nữa, làm sao bây giờ? (lấy khăn lau cho bán báo)
Cô gái 3: (Đứng lên , vẫy vẫy tay) Có người xỉu, bớ người ta! có người xỉu, cứu người, cứu người! (Có mấy người đi qua, làm ngơ… )
Cô gái 3: Xích lô! Xích lô!
Xích lô: (Ghé vào) Đi đâu đây cô?
Cô gái 3: Làm ơn chở tôi và bé này đến bệnh viện.
Xích lô: Từ đây đến bệnh viện xa lắm à nghen.
Cô gái 3: Chú cứ chở, bao nhiêu tôi cũng trả.
Xích lô: Nói vậy thì được. Lên xe nào.
Vé số: Từ từ đã, mày đi với cổ, lỡ có việc gì còn biết đường. Tao đi bán tiếp, đưa xấp báo của nó đây, không bán thì chiều nay em nó ăn không khí à? (Xe xích lô chạy vào)
Vé số: (Rao giọng xìu) báo đây, vé số đây! (Đi vào)
CẢNH 5: Tại một cửa tiệm ăn
Chủ quán: (Càu nhàu, mặt hậm hực) Có mấy triệu bạc mà tính không ra, lộn đi đâu cà? (Chuyển sang vẻ mặt vui tươi đon đả) Ồ, xin chào quí khách! Quí khách dùng gì ạ? Quán em phục vụ tất, từ mĩ vị cao lương đến những món cao lầu
CẢNH 6: (Trở lại cuộc phỏng vấn)
Pv: Quí vị khán giả vừa xem xong những hình ảnh mà Thầy thu được khi đến Việt Nam. Qua thước phim, có lẽ quí vị cũng đồng ý với chúng tôi rằng, trong thời đại và hoàn cảnh nào cũng có người đón tiếp và không đón tiếp Chúa.
Sau khi xem cuốn phim Thầy đưa, có một bạn trẻ hỏi như sau: “Vì sao những cảnh đầu trong thước phim của Thầy lại xuất hiện những hình ảnh có vẻ không sáng sủa gì lắm nhưng sau đó là cảnh, mà theo em, rất có hậu, bằng chứng là có những người đã trở lại với Chúa?
CGS: (Trầm tư) Khi sang Việt Nam được hai ngày, Thầy đã quan sát và thấy rằng, những hình ảnh mà em cho là không sáng sủa thì rất là nhiều. Nhìn những hình ảnh đó, Thầy thấy buồn man mác: “ Chẳng lẽ thế giới này người ta chỉ biết đến ăn chơi, hưởng thụ, tiền bạc?” Nhưng sau đó, như em đã nhìn thấy, vẫn còn những người thiện chí, dấn thân, dù con số đó không nhiều hơn những người ăn chơi, hưởng thụ và dù họ không đến hết được với những góc tối của mọi tâm hồn nhưng đúng như em nhận xét, đó là cái hậu và là điều rất hy vọng.
Pv: Trong thước phim, em thấy có hình ảnh rất đẹp là các Soeur đã tận tụy để giúp những người bị xã hội loại bỏ . Em không hiểu vì sao họ lại có thể làm được như vậy?
CGS: Hình ảnh các Soeur mà em nhìn thấy chỉ là những mảnh vụn vỡ thôi, chứ họ còn làm nhiều việc có ích khác cho xã hội nữa. Em làm cho Thầy nhớ đến câu chuyện này: có một bác sĩ, sau khi thăm trại phong, ông ta mới nói với nữ tu đang chăm sóc bệnh nhân ở đây rằng: “Ai thuê tôi chăm sóc bệnh nhân một vạn đồng một ngày, tôi cũng không nhận”. Người nữ tu đáp : “thưa bác sĩ, phần tôi, nếu không vì mến Chúa, một triệu đồng tôi cũng không chịu. Nhưng vì Chúa, tôi sẽ ở đây cho đến chết”. Họ làm được như vậy, chỉ có thể giải thích được trên tình yêu mà thôi.
Pv: Thưa Thầy, không biết Thầy có muốn nói gì với quí khán giả và với các em Thiếu Nhi nhân dịp gặp gỡ này và trong năm mới không ạ?
Xin kính chúc quí vị khán giả một năm mới vui tươi, mạnh khỏe, may lành. Với các cháu Thiếu Nhi, Bác rất vui vì các cháu có những giờ cầu nguyện sốt sắng trong Mùa Vọng để đón bác. Bác chúc các cháu càng thêm tuổi, càng thêm khôn ngoan, nhân đức, học giỏi, ngoan ngoãn, biết vâng lời ông bà, cha mẹ, thầy cô.
Pv: Thưa quí vị khán giả, thật là tiếc khi chúng ta phải nói lời tạm biệt với vị khách rất dễ thương của chúng ta. Thay mặt cho những người làm chương trình, em xin cám ơn Thầy đã dành cho chương trình buổi gặp gỡ quí báu này. Nhân dịp năm mới và trong năm sống Lời Chúa, xin kính chúc Thầy ngày càng có nhiều cộng sự trên cánh đồng truyền giáo. Chúng em cũng mạn phép để mừng Thầy năm mới qua tiết mục văn nghệ của nhóm PV, BTV của chương trình.
Xin cám ơn quí vị khán giả đã theo dõi chương trình! Xin chào và hẹn gặp lại quí vị khán giả vào chương trình năm sau
0 nhận xét:
Đăng nhận xét