Cuộc đua khởi hành, lộ trình dường như vô định. Ta cứ đi, cứ đi cùng với đoàn người lữ hành. Nhưng ...
Một chút gió, ta ngại làm phai mờ nhan sắc, đành nép vào gốc cây tránh gió.
Một chút nắng, ta ngại mồ hôi phải đổ, thôi dừng chân tìm bóng mát ven đường.
Một chút mưa, ta ngại lầy lội khó đi, vào quán trọ nghỉ ngơi đôi chút.
Cứ tưởng chẳng là gì. Chỉ một chút, một chút thôi mà. Ta đâu có bỏ cuộc.
Một chút .. một chút e ngại làm ta nhụt chí. Chân chẳng hăng hái, đường đua sao có thể rút ngắn.
Người người đã qua, mình ta ở lại mãi vẫn chưa tới đích.
Xuân Hy Vọng
0 nhận xét:
Đăng nhận xét