Được tạo bởi Blogger.

Giới thiệu về tôi

Blogger templates

RSS

Pages

CHƯƠNG TRÌNH ĐÊM CANH THỨC - CHÚA GIÊSU, TÌNH YÊU NHẬP TH

CHÚA GIÊSU, TÌNH YÊU NHẬP THỂ

CHƯƠNG TRÌNH ĐÊM CANH THỨC

MỪNG CHÚA GIÁNG SINH , HỘI AN  2010

KỊCH BẢN : LM ANTÔN NGUYỄN TRƯỜNG THĂNG, LM PHAOLÔ TRẦN NGỌC HOÀNG, NỮ TU ANNA NGUYỄN THỊ LƯƠNG SPC HỘI AN 12/2010 VÀ ĐÃ THỰC HIỆN ĐÊM CANH THỨC GIÁNG SINH 24/12/1010.



A. Khai mạc

– Hát Kinh Chúa Thánh Thần

LỜI DẪN

Kính thưa quý ông bà và anh chị em.

Đêm nay, đêm huyền nhiệm, đêm nối kết đất trời. Đêm Tình Yêu lên ngôi. Chúa yêu trần thế, nhập thể làm người. Ngài là Đấng Emmanuel, nghĩa là Thiên Chúa ở cùng chúng ta. Đấng hôm qua, hôm nay và mãi mãi vẫn là một; Đấng đã đến, đang đến và sẽ đến.

Vâng, Đời có ý nghĩa gì, nếu thiếu vắng bóng dáng Tình Yêu; thiếu vắng Thiên Chúa. Bởi Thiên Chúa là Tình yêu, là căn nguyên, cội nguồn sự sống, nhờ người mà muôn vật được tạo thành….

Vì thế, niềm vui Giáng Sinh không dừng lại với chúng ta đêm nay nơi tâm hồn mỗi người… nhưng niềm vui này phải được trào tràn lan tỏa ra mọi người, bằng chính sự quảng đại dấn thân của chúng ta. Mỗi người hãy đi vào quỹ đạo Tình Yêu của Mầu Nhiệm Nhập Thể, qua việc nhiệt thành lên đường sống chứng nhân cho Chúa trong chính môi trường sống, giữa lòng dân tộc hôm nay.

Kính thưa quý vị.

Để cảm nghiệm được phần nào Tình Yêu cứu độ của Thiên Chúa và mầu nhiệm Ngôi Hai Nhập Thể Làm Người, kính mời toàn thể cộng đoàn chúng ta sốt sắng đi vào Đêm Canh Thức Giáng Sinh 2010 với Chủ đề: TÌNH YÊU NHẬP THỂ  của giáo xứ Hội An chúng ta.

B. Canh Thức

Lời dẫn: Đêm nay, đêm của đất trời giao hòa kết mối duyên xưa. Đêm của chia sẻ cảm thông. Đêm của tình yêu lên ngôi. Thiên Chúa là Tình Yêu, nhờ Người mà muôn vật được tạo thành.

I. MỘT TÌNH YÊU SÁNG TẠO.

Tình yêu luôn thôi thúc tiến đến một kết quả cụ thể. Nếu hoa trái của Tình yêu đôi lứa chính là những đứa con được thai nghén và chào đời. Tình yêu quê hương là những công trình phúc lợi an dân, tô điểm cho non sông đất nước…. thì Tình Yêu Ba Ngôi Thiên Chúa hơn bao giờ hết đã quyết định tác tạo một công trình vĩ đại: đó là trời đất vũ trụ bao la được tạo thành.

Hoạt cảnh  : Dùng phim chiếu cảnh tạo dựng; Vườn địa đàng (5phút)

Thiên Chúa dựng nên trời đất, biển cả sông ngòi; cùng muôn thú vật cá biển chim trời và các loại thảo mộc mọc lên xanh tươi, ngào ngạt hương thơm, đơm hoa sai trái… mọi vật đều tốt đẹp, hài hòa trong bài ca tạ ơn Đấng muôn trùng cao cả. (Nhạc Nền)

TC: Phải có một sinh vật gì giống hình ảnh mình: nó phải có phần thiêng bất tử là linh hồn nhập thể trong xác thân vật chất; phải có lý trí, có ý chí, có tình yêu, và có tự do…. Thôi, ta hãy dựng nên con người có nam, có nữ. Rồi cho họ ở lại trong vườn Địa Đàng, để chúng quản cai chim trời cá biển, quản lý và tiếp tục công trình sáng tạo cho mình bằng chính đôi bàn tay và khối óc của chúng.

Lời dẫn: Đức Chúa là Thiên Chúa lấy bụi đất nặn ra con người, thổi sinh khí vào lỗ mũi, và con người trở nên một sinh vật.

TC:  Con người ở một mình thì không tốt, Ta sẽ làm cho ngươi  một trợ tá tương xứng.

Lời dẫn: Thiên Chúa cho một giấc ngủ mê ập xuống trên con người, và con người thiếp đi. Rồi Chúa rút một cái xương sườn từ con người làm thành một người đàn bà và dẫn đến với con người. Con người nói:

Adam:: Đây là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi. Nàng sẽ được gọi là đàn bà, vì đã được rút từ đàn ông ra.


II. TÌNH YÊU VẪN DÕI THEO CON NGƯỜI

Lời dẫn: Rắn là loài xảo quyệt nhất trong mọi giống vật ngoài đồng mà Thiên Chúa đã tạo nên. Nó nói với người đàn bà:

Rắn: Có thật Thiên Chúa bảo: Các ngươi không được ăn hết trái cây trong vườn không?

Evà: Trái cây trong vườn thì chúng tôi được ăn. Còn trái cây ở giữa vườn thì Thiên Chúa đã bảo không được động tới, kẻo phải chết.

Rắn: Chẳng chết chóc gì đâu. Nhưng Thiên Chúa biết, ngày nào ông bà ăn trái cây đó, mắt ông bà sẽ mở ra, và ông bà sẽ trở nên như các thiên thần, sẽ biết được điều thiện điều ác.

Lời dẫn: Người đàn bà thấy trái cây đó ăn thì ngon, trông thì đẹp mắt, và đáng quý vì làm cho mình được tinh khôn. Bà liền hái trái cây mà ăn… Và đưa cho cả chồng đang ở đó với bà cùng ăn.

Evà: Anh ơi, ăn đi. Trái cây ngon lắm

Adam: Á, chết. Không được, Chúa bảo rồi, là không được ăn mà.

Evà: Kệ mà. Ngon lắm. Anh ăn thử đi.

Lời dẫn: Bấy giờ mắt hai người mở ra, nhưng thay vì thấy mình sáng láng, lại thấy mình trần truồng. Cả hai ông bà cùng hổ thẹn, vội vàng lẫn vào các bụi cây và tìm lá làm khố che thân, tìm cách trốn tránh khỏi giáp mặt với Đức Chúa.

Thiên Chúa: Ai đã cho các ngươi biết là các ngươi đang trần truồng? Có phải các ngươi đã ăn trái cây mà Ta đã cấm các ngươi ăn không?

Adam: Người đàn bà Ngài cho ở với con, đã cho con trái cây đó, nên con ăn.

Thiên Chúa: Ngươi đã làm gì thế?

Evà: Con rắn đã lừa dối con, nên con ăn.

Thiên Chúa: Mi đã làm điều đó, nên mi đáng bị nguyền rủa nhất trong mọi loài súc vật và dã thú. Mi phải bò bằng bụng, phải ăn bụi đất mọi ngày trong đời mi. Ta sẽ gây mối thù giữa mi và người đàn bà, giữa dòng giống mi và dòng giống người ấy. Dòng giống đó sẽ đạp nát đầu mi, và mi sẽ rình cắn vào gót chân người.

Thiên Chúa: Evà ! Ta sẽ làm cho ngươi cực nhọc thật nhiều khi thai nghén, đau đớn khi sinh con. Ngươi sẽ thèm muốn chồng ngươi, và nó sẽ thống trị ngươi.

Thiên Chúa: Còn ngươi, Adam ! Vì ngươi đã nghe lời vợ và ăn trái cây mà Ta đã cấm, nên đất đai bị nguyền rủa vì ngươi. Ngươi sẽ phải cực nhọc mọi ngày trong đời ngươi, mới kiếm được miếng ăn từ đất mà ra… cho đến khi trở về với đất vì từ đất ngươi đã được lấy ra.

Lời dẫn: Đức Chúa là Thiên Chúa làm cho con người những chiếc áo bằng da và mặc cho họ. Người trục xuất họ ra khỏi vườn Địa Đàng. Người đặt thần Hộ Giá với lưỡi gươm sáng lóe, để canh giữ đường đến cây trường sinh.

Lời dẫn: Hạnh phúc tan vỡ, Thiên Đàng đã mất. Con người càng xa Thiên Chúa thì tội lỗi càng chất chồng. Dầu nhân loại lạm dụng tự do chối bỏ tình yêu Chúa để chạy theo ma quỷ, thế gian và xác thịt… nhưng Thiên Chúa vẫn một lòng tín trung, vẫn một lòng yêu mến con người.

Để chuẩn bị cho chương trình cứu độ, Thiên Chúa đã chọn một dân riêng. Khởi đầu bằng sự kêu gọi và thiết lập giao ước với các tổ phụ: Abraham, Isáac, Giacóp… Rồi Chúa chọn Môsê, trao ông nhiệm vụ giải thoát dân Người khỏi ách nô lệ Ai Cập.

Thiên Chúa:  Môsê, Môsê

Môsê:  Dạ tôi đây.

Thiên Chúa: Ta đã biết các nỗi thống khổ của dân Ta. Ta sẽ giải thoát chúng và đưa chúng về miền đất hứa tốt tươi. Bây giờ ngươi hãy đi, Ta sai ngươi đưa dân Ta ra khỏi Ai Cập.

Môsê: Ôi lạy Chúa, không được đâu. Vua Ai Cập sẽ giết tôi chết mất.

Thiên Chúa: Hãy đi đừng sợ. Ta sẽ ở với ngươi.

Lời dẫn: Môsê đi gặp vua Pharaon. Đêm hôm ấy, một đêm lịch sử. Toàn dân Israel vội vã lên đường không được chậm trễ. Cả lương thực cũng không kịp chuẩn bị. Thiên Chúa dùng cánh tay uy quyền đưa họ đi vào sa mạc, vượt qua Biển Đỏ ráo chân.

Dân chúng: Cấp báo, cấp báo. Quân Ai Cập đuổi theo…. Môsê, Môsê, bên Ai Cập không đủ mồ chôn hay sao mà ông lại đưa chúng tôi vào chỗ chết như thế này, hả…

Môsê: Đừng sợ, cứ đứng vững, rồi anh em sẽ thấy việc Đức Chúa làm hôm nay để cứu thoát anh em…. Đức Chúa sẽ chiến đấu cho anh em…

Thiên Chúa: Môsê, Phần ngươi, cầm gậy lên, giơ tay trên mặt biển…

Lời dẫn: Lập tức nước rẽ ra, sừng sững như tường thành hai bên tả hữu. Con cái Israel đi qua khô ráo ngay giữa lòng biển. Quân Ai Cập đuổi theo. Toàn thể chiến mã, chiến xa và kị binh của Pharaon tiến vào giữa lòng biển….

Thiên Chúa: Môsê, hãy giơ tay trên mặt biển.

Lời dẫn: Môsê làm như vậy. Tức thì Nước biển ập lại như cũ xô ngã, nhấn chìm chiến xa và kị binh. Vùi lấp toàn thể quân lực của Pharaô đã đuổi theo dân Israel đi vào lòng biển. Không một tên nào sống sót… Ngày đó, Đức Chúa đã cứu Israel khỏi tay quân Ai Cập… Thấy vậy, toàn dân kính sợ Đức Chúa, tin vào Đức Chúa, tin vào ông Môsê.

Hát bài “Vang Lên Muôn Lời Ca”.

Lời dẫn: Chúa thiết lập Giao ước, Chúa ban giới răn… Đó chính là những khuôn vàng thước ngọc để dân Israel sống đẹp lòng Chúa.

Thiên Chúa: Ta là Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, đã đưa ngươi ra khỏi đất Ai Cập, khỏi cảnh nô lệ.

Thiên Chúa: Ngươi không được có thần nào khác đối nghịch với Ta.

Thiên Chúa: Ngươi không được tạc tượng, vẽ hình bất cứ vật gì ở trên trời cao hay dưới đất thấp mà bái thờ….



Lời dẫn: Cho dù Thiên Chúa luôn ấp ủ, yêu thương con người như ” gà mẹ che chở con dưới cánh” …. Nhưng con người có tự do và họ đã tiếp tục dùng tự do đó để khước từ tình yêu Thiên Chúa mà chạy theo những ý riêng của mình… bằng cách họ đúc tượng bò vàng và phục bái tôn thờ. Thay hình Giavê Thiên Chúa bằng hình bò ăn cỏ. (nhạc cầu nguyện)

III. VÀ TÌNH YÊU ĐÃ NHẬP THỂ, ĐÃ VÀO ĐỜI.

Lời dẫn: Từ khi Evà đưa tay hái quả cấm trong vườn Địa Đàng. Con người bị luận phạt, công trình tạo dựng tốt đẹp của Thiên Chúa bị hoen ố, tỳ vết…. Nhưng Thiên Chúa vẫn không bỏ mặc con người chết trong nô lệ tội lỗi. Ngài đã hứa ban Đấng Cứu Thế.Này đây, trinh nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai. Người ta sẽ gọi tên con trẻ là Emmanuel, nghĩa là Thiên Chúa ở cùng chúng ta.

Thiên Chúa đã kiên nhẫn chờ đợi sự ưng thuận của một người nữ. Maria, Eva mới, đã đáp lại lời mời gọi yêu thương của Thiên Chúa qua hai tiếng Xin Vâng được cất lên nhè nhẹ, khiêm nhu trong niềm tin yêu tín thác.

Bà Elizabeth có thai được 6 tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gaprien đến một thành miền Galilêa, gọi là Nazareth, gặp một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc dòng dõi Đavít. Trinh nữ ấy tên là Maria. (Nhạc)

(Maria đang cầu nguyện. Nàng quỳ trang nghiêm bên bục với cuốn Kinh Thánh trên tay…).

Sứ thần: “Mừng vui lên, hỡi đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà”.

Nghe lời ấy, Maria rất bối rối, kinh ngạc tự hỏi.

Maria: Lời chào như vậy có nghĩa gì?

Sứ thần: Này Maria, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa. Và này đây, bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao cả và sẽ được gọi là con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho người ngai vàng vua Đavít, tổ tiên Người. Người sẽ trị vì nhà Giacóp đến muôn đời. Và triều đại Người sẽ vô cùng, vô tận.

Maria vội vàng đứng lên. Không thể nào tin nổi được, Maria liền thưa với sứ thần:

Maria: Việc ấy xảy ra thế nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng.

Sứ thần: Thánh thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối sẽ bao phủ bà. Vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa. Kìa bà Elizabeth, người họ hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai. Bà ấy vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay vẫn có thai được 6 tháng. Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.

(Khuôn mặt của Maria sáng rạng lên. Khiêm nhường quỳ xuống.Ngước mắt cao, cung kính nói)

Maria: Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa. Xin cứ làm cho tôi như lời sứ thần truyền.

Lời dẫn: Ngay lúc lời thưa hai tiếng Xin Vâng  được cất lên, Con Thiên Chúa nhập thể trong lòng trinh nữ Maria…… (nhạc)

Lời dẫn: Lệnh hoàng đế Augustô được ban hành, mọi người đều trở về quê quán để kiểm tra nhân khẩu. Bêlem, mọi người khắp nơi tấp nập đổ về. Thánh Giuse và Đức Mẹ cũng mau mắn thì hành. Đêm đã khuya mà hai ông bà vẫn chưa tìm được chỗ trú ngụ. Bởi sự ích kỷ nhỏ nhen đã khép kín tâm hồn, chôn vùi tình người. Mặc cho lời khẩn khoản nài xin nương nhờ của hai ông bà.

Lời dẫn: Vâng, đó là sự bạc bẽo của con người. Sự trọng giàu khinh nghèo của phần đông chúng ta đối xử với nhau ngày nay. Xin Chúa hãy thức tỉnh tâm hồn mỗi người chúng ta, để biết sẵn sàng rộng mở quán trọ lòng mình để đón tiếp mọi chi thể đau thương của Đức Kitô.

Trong lúc hai ông bà đang ở Bêlêm, thì Maria đến ngày mãn nguyệt khai hoa. Bà sinh hạ con trai đầu lòng, lấy tã bọc con, đặt nằm trong máng cỏ, giữa hang đá ngoài đồng vắng vì hai ông bà không tìm được chỗ trọ. (kéo chuông – nhạc mừng Giáng Sinh).

Trần gian như say ngủ không nhận ra giờ phút linh thiêng trọng đại này, chỉ có nơi trời cao, thiên cung náo động xôn xao, muôn thiên thần vang lên tiếng đàn ca hát mừng.



Lời dẫn: Trong vùng ấy, có những người chăn chiên sống ngoài đồng, thức đêm canh thức đàn vật. Sứ thần Thiên Chúa hiện đến báo tin mừng trọng đại cho họ là Đấng Cứu Thế đã hạ sinh tại Bêlem. Họ liền bảo nhau đến bái thờ…  Ba Vua cũng từ phương đông dõi theo ánh sao tua, họ vội vã lên đường sang tận Bêlem, để tôn thờ, kính bái Chúa Hài Đồng và không quên dâng lên Ngài những lễ vật đầy ý nghĩa: vàng, nhũ hương và mộc dược.



Lời dẫn : Với tháng ngày dần trôi. Một năm, hai năm, rồi ba mươi năm…Hài Nhi lớn lên ” càng thêm tuổi, càng thêm khôn ngoan trước mặt Thiên Chúa và người đời”. Ngài đã công khai thi hành sứ mệnh Cha trao: Đó là làm cho mọi người nhận biết Thiên Chúa Tình Yêu, đem ơn cứu rỗi cho tất cả mọi người. Ngài bôn ba đó đây nơi tất cả các làng mạc thôn xóm: rao giảng Lời Chúa, xua trừ quỷ dữ, chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền…. Ngài thiết lập Giáo Hội, mời gọi mọi người cũng hãy đi vào quỹ đạo Tình Yêu ấy; bằng cách hãy lên đường sống chứng nhân cho Chúa trong chính môi trường sống, giữa lòng dân tộc.

Dẫn truyện :

Vì đường sá giao thông cách trở, qua nhiều thế kỷ, Phương Tây và Phương Đông là hai vùng trời cách biệt. Đến thế kỷ 15, khi người Bồ Đào Nha VátCô đề Gama (Vasco de Gama) và người Tây Ban Nha Ma gên Lân (Magellan) khám phá ra con đường biển đến Á Châu, con đường mà ngày nay gọi là con đường tơ lụa trên biển, con đường của các loại hương liệu, thì những tàu buôn chở nặng hàng hoá theo gió mùa phăng phăng căng buồm vượt đại dương từ phương tây tiến về phía đông và ngược lại những thuyền buồm Trung quốc, Châu An thuyền Nhật Bản xuôi về hướng Tây Nam.

Đất nước ta nằm trên con đường thương mại quan trọng đó.

Vào thế kỷ 16, 17, nước Việt bị chia đôi. Phía Bắc do Vua Lê, Chúa Trịnh cai trị, (gọi là Đàng Ngoài). Miền Nam do Chúa Nguyễn lãnh đạo (gọi là Cô săn si na hay Đàng Trong). Hai miền tranh bá đồ vương và bất phân thắng bại. Cuối cùng con sông Gianh trở thành cột mốc phân chia ranh giới hai miền.

Tại Đàng Trong, nghe lời căn dặn của thân phụ là Chúa Nguyễn Hoàng. Chúa Nguyễn Phúc Nguyên (gọi là Chúa Sãi) đã ra sức phát triển nông nghiệp và thương mại. Thuyền bè các nước vào ra cảng Cửa Hàn và Hội An. Hàng năm, vào tháng giêng dương lịch, khi các trận bão qua đi và gió bấc thổi từ phía bắc xuống thì những thuyền buôn Trung quốc, Nhật Bản và thuyền Bồ Đào Nha từ Ma-Cau, sau khi Chúa Nguyễn Phúc Nguyên cho phép, cũng xuất hiện tại các cảng biển Đàng Trong. Mùa hội chợ, bán buôn đã đến. Chính trong bối cảnh đó, một chiếc Nau. Thuyền buồm lớn của người Bồ đã xuất hiện và tiến vào Cửa Hàn, hôm đó là ngày 18 tháng Giêng năm 1615.

Diễn :Cảnh họp chợ tại bải biển Đà Nẵng. Dân chúng thuộc nhiều thành phần qua lại. Cảnh buôn bán, hội hè, gồng gánh. Nho sĩ Việt Nam, thương gia Trung quốc, Nhật Bản…Vài con thuyền Trung quốc, Nhật Bản qua lại, ghe Việt…Chiếc thuyền buồm Bồ chạy qua…Dân chúng quay ra vổ tay, phất tay đón chào…

Vịnh Cửa Hàn sau muà giông bão thật yên bình nên thơ. Mùa buôn bán, mùa chợ phiên đã trở lại.

(Dân chúng hò reo đón chào. Con tàu tiến về đậu tại một gành đá, có vài nhánh cây che các nhân vật, các nhân vật bước xuống  bậc cấp, trước hết là vài thuỷ thủ, sĩ quan, thương gia Bồ..)

Hôm nay, trên tàu bước xuống, ngoài các thuỷ thủ, sĩ quan, thương gia Bồ, người ta thấy có những người ăn mặc hơi khác thường với những chiếc áo thụng dài màu đen đơn sơn. Họ là ai? Dân chúng thắc và được những người thông thạo cho biết, họ là những tu sĩ dòng Tên đến từ Ma Cau hay cũng gọi là Ao Môn.

Trưởng đoàn là linh mục Phanxicô Budômi (Francesco Buzomi) người xứ Napôli Italia. Phó đoàn là linh mục Đi-ê-gô Cavahô (Diego Cavahlo) người Bồ Đào Nha và các thầy Antôniô Điát ( Antonio Dias) người Bồ và hai thầy gốc Nhật Bản Phaolô và Giuse Xaitô.

(Một người Việt giới thiệu)

“Thưa toàn thể đồng bào Đàng Trong và Cửa Hàn. Đây là những thầy tu đạo Hoa Lang, đạo của người Portugan. Nghe nói dân chúng Đàng Trong rất sùng đạo, nên họ không quản gian khổ để đến đây rao giảng một đạo mới cho đồng bào ta nhưng có rất lâu đời ở bên Tây Dương gọi là Eu-rô-pa (Europa).”

(Giả giọng Tây nói tiếng Việt)

Kính chào bà con xứ Côsinsina, chúng tôi là những tu sĩ dòng ông thánh Inhaxu, cũng gọi là dòng Đức Chúa Yêsu. Chúng tôi từ Eurôpa xa xôi đến đây, chúng tôi vui mầng nghe nói người xứ Cosinsina rất sùng đạo. Vì thế, chúng tôi bỏ cha mẹ, quê hương, nhà cửa đến đất nước xa xôi, xinh đẹp nầy,. Không phải vì lợi lộc, tiền bạc, đất đai..mà chúng tôi vâng lệnh Đức Chúa Blời đất đến đây báo Tin vui mừng của Đức Chúa Yêsu để ai tin thì chịu phép Rửa tội Nhân nhít danh Cha, Nhân nhít danh Con và nhân nhít danh Spirito Santô.”

Dẫn truyện : Công việc rao giảng Tin mừng buổi đầu ấy quá khó khăn vì các ngài không sành tiếng Việt, phải giảng qua thông ngôn, chúng ta hãy thử nghe một buổi giảng.

Một linh mục nói tiếng Latinh, ngưòi thông ngôn dịch..( trích vài câu  từ Phép giảng Tám ngày của cha Đắc Lộ)

(Suppliciter petamus ab optimo Caeli Domino ut adjuves nos ad hoc ut intelligamus probe legem Domini intelligendum autem..)

Ta cầu cùng Đức Chúa Trời giúp sức cho ta biết tỏ tường đạo Chúa là nhường nào…

(ut poenae  evadatis, praemiaque sempiterna consequamini”

mà làm  cho mọi người khỏi phải chịu phạt khốn nạn vô cùng, trái lại được hưởng vui vẻ vô cùng.

(cum autem tam huic regno Tunchinensi  haec divina lux exorta fìt)

ấy đạo thánh  Đức Cha Blời đất  soisáng  đến nước An Nam nầy)

(Ne claudatis animarum vestrarum et cordium spirituales oculos sed rationi conformam legem toto corde amflectimini)

chớ chớ ai đóng con mắt thiêng liêng  ở trong linh hồn và trong lòng  ta, mà  lại chịu lấy đạo chinh phải lẽ, hết lòng  hết sức.

(Et superioris vitae caecitatem deteflantes et errorum tenebras quibus immersi hactenus fuistis A Supremo rerum coditore ac domino…cum gratiarum actione recipite)

“lại ghét  bỏ đi những tối tăm mù mịt tội lỗi, mà cám ơn Đức Chúa Cả, cho bấy giờ đạo sáng”

Sau bi giảng hôm đó nhiều người gật đầu khen là phải lẽ và từ đó Tin Mừng Chúa Kitô được người Việt chấp nhận.

(Dân chúng vỗ tay tán thưởng )


V. CHÚA YÊU CON NGƯỜI VÀ MỜI GỌI CON NGƯỜI BƯỚC VÀO TÌNH YÊU BAO LA : NIỀM VUI THIÊN  ĐÀNG.

Kể từ ngày ấy Tin Mừng Tình thương được vãi gieo trên mãnh đất Hội An thân yêu và âm thầm sinh hoa kết trái. Hôm nay con số những người Tin Vào Tin Mừng, nhận biết tình yêu thương của Thiên Chúa vẫn là con số không nhỏ… Thế nhưng, kết quả, cùng đích của Tin Mừng gieo vãi không chỉ để vãi gieo nhưng cùng đích phải giúp hết thảy mọi người nên thánh, mọi người được bước vào chung hưởng niềm vui thiên đàng, được cùng với muôn thần thánh ngày đêm cất cao lời ca ngợi khen tôn vinh Tình Yêu Thiên Chúa.


– VŨ : VINH DANH THIÊN CHÚA TRÊN CÁC TẦNG TRỜI.

BÌNH AN DƯỚI THẾ CHO LOÀI  NGƯỜI CHÚA YÊU.

Lời dẫn: Thưa cộng đoàn. Chúng ta kết thúc đêm canh thức Giang Sinh giờ này, nhưng niềm vui Giáng Sinh không chấm dứt đêm nay mà kéo dài bất tận như bản trường ca bất hủ. Vì đêm nay trên khắp hoàn vũ nhân loại bất phân giai cấp, giàu nghèo, sang hèn… đang nối kết cùng một niềm tin sống lại hồng phúc cứu độ, hát mừng Con Thiên Chúa làm người. Ngài vẫn là một. Hôm qua, hôm nay và mãi mãi. Ngài là Thiên Chúa Tình Yêu, Emmanuen, Thiên Chúa ở cùng chúng ta. Giờ đây xin cộng đoàn, yên lặng, trang nghiêm để chuẩn bị tâm hồn sốt sắng bước vào Thánh Lễ MỪNG CHÚA GIÁNG SINH NĂM 2010.

Hội An, 26 tháng 12 năm 2010.

Lm Antôn Nguyễn Trường Thăng.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

0 nhận xét: