Giá trị thực của con người là gì nhỉ? Đẹp, thánh thiện, giàu có, hay cống hiến nhiều...??? Nếu đẹp thì ta sẽ phải lo lắng sao cho đẹp hơn nhưng thời gian sẽ làm ta lão hóa dần. Hết đẹp thì sao? Thánh thiện ư? Vậy nếu tội lỗi thì ngã lòng ư? Giàu có ư? Vậy khi nghèo khó sẽ ra sao? Cống hiến ư? Tới một lúc không thể cống hiến nữa thì sao nhỉ?... Nếu tất cả cái bên ngoài mất đi thì cái gì còn lại?
Nếu ta chỉ dựa vào những cái bên ngoài để đánh giá những giá trị về cuộc đời thì không có gì là đảm bảo là đứng vững cả. Chỉ có một điều có thể làm cho con người có giá trị vững chắc và mạnh mẽ đó là dựa vào Đấng đã làm ra mình, Thiên Chúa. Cuộc đời của ta không phải dựa vào những gì ta làm ra, làm được, nhưng dựa vào những gì ta LÀ. Ta là con trai và con gái cưng của Chúa. Thiên Chúa ấy, đấng yêu thương ta hơn ta yêu thương ta, Đấng ấy biết ta hơn ta biết ta. Vì thế ta có giá trị không vì những gì ta làm được mà ta được một ĐẤNG CAO TRỌNG NHẤT YÊU TA, điều này làm cho cuộc đời của ta có giá trị và khác biệt.
Phải chăng vì thế Thánh Phaolô đã nói "Chúng ta là những kẻ ẩn náu bên Thiên Chúa, chúng ta được mạnh mẽ khuyến khích nắm giữ niềm hy vọng dành cho chúng ta. Chúng ta có niềm hy vọng đó cũng tựa như cái neo chắc chắn và bền vững của tâm hồn, chìm sâu vào bên trong bức màn cung thánh. Ðó là nơi Ðức Giêsu đã vào như người tiền phong mở đường cho chúng ta, sau khi trở thành vị Thượng Tế đời đời theo phẩm trật Menkixêđê." Dt 6,18-20
Xuân Hy Vọng