Được tạo bởi Blogger.

Giới thiệu về tôi

Blogger templates

RSS

Pages

KICH THÁNH ĐA MINH SAVIÔ (1842 – 1857)

KICH THÁNH ĐA MINH SAVIÔ (1842 – 1857)
06.05.2015

MC2 : Kính thưa cha,
Thưa quý dì , quý ban hành giáo, quýđại diện các giới, quý ba mẹ, quý ân nhân và quý anh em Lễ sinh thân mến
Hôm nay, ngày đầu tiên Ban Lễ Sinh được mừng bổn mạng của mình.
MC1: Anh ơi, anh biết gì về Đaminh Savio không? Sao Ban Lễ sinh xứ nhà và hầu hết các lễ sinh mọi nơi đều nhận Đaminh Savio làm quan thầy nhỉ?
MC2:Chắc hẳn mọi người có cùng thắc mắc như bạn nhỏ này. Vậy giờ đây xin mời mọi người hướng về sân khấu đón xem kịch ngắn : 
ĐAMINH SAVIO, CẬU BÉ PHI THƯỜNG
Và đó cũng là câu trả lời của anh dành cho em.
MC2:Đaminh Saviô, vị thánh trẻ, quan thầy thanh thiếu niên Lễ kính 6/5 hàng năm. Cha mẹ của Đaminh Saviô là ông bà Carlô Saviô và Brigitta. Họ là những nhân công nghèo và chất phát tại Castenuovo d'Asti, một làng cách thành phố Tôrinô 25 cây số. Đaminh Saviô được sinh ra chào đời ngày 2-4-1842. Nhà nhèo nên gia đình phải di chuyển nơi ở nhiều lần. Ngay từ nhỏ Saviô đã được dậy cho thói quen đọc kinh tối sáng. Em lại ngoan ngoãn luôn vâng lời cha mẹ. Hàng ngày em tới nhà thờ và hăng say giúp lễ. Đó là lý do tại sao nhiều lễ sinh trên thế giới chọn Thánh Đaminh Savio làm bổn mạng đó em.
MC1: Anh ơi, vậy Đaminh Savio là có yêu Thánh Thể không?
MC2: Đaminh Savio rất yêu Thánh Thể, phải nói anh bạn ấy là 1 Thiếu Nhi Thánh Thể gương mẫu đó em
MC1: Vậy hả anh. Em sốt ruột muốn biết về anh bạn thánh này quá.

CẢNH I: RƯỚC LỄ LẦN ĐẦU
MC2: Năm 1849 mới 7 tuổi Đaminh Savio đã thuộc lòng giáo lý và sốt sắng đủ điều kiện để được rước Chúa. Làm sao có thể tả xiết ngày vui mừng và trọng đại này của Đaminh Savio!
Đaminh Savio thỏ the với mẹ
SAVIO :Mẹ ơi! Mai con sẽ được chịu lễ lần đầu. Để tâm hồn con được thanh sạch xứng đáng rước Chúa. Con xin mẹ tha cho con tất cả những điều lầm lỗi. Con xin hứa với mẹ từ nay con sẽ ngoan  ngoãn hơn, sẽ chăm chỉ học hành trong lớp và chịu khó vâng lời ở nhà!
MẸ :Con yêu của mẹ! Con hãy yên trí! Mẹ đã tha cho con tất cả rồi!(hôn nhẹ trên trán Savio) Con hãy cầu xin Chúa giữ gìn linh hồn con luôn trong trắng, hãy cầu cho ba con và cho cả mẹ nữa.
SAVIO :Cám ơn Mẹ, con cũng hứa với Chúa nữa đó mẹ.
MẸ :Con hứa điều gì? Có thể cho mẹ hay không?
SAVIO : Con có 4 điều quyết tâm
1 là năng xưng tội và rước lễ
2 là thánh hóa những ngày lễ.
3 là bạn của con sẽ là Chúa Giêsu và Mẹ Maria.
4 là thà chết chẳng thà phạm tội.
MẸ : Ôi con trai của mẹ, con giỏi lắm. Chúa Giêsu Thánh Thể sẽ rất hài lòng về con.
SAVIO : Mẹ ơi vậy Chúa sẽ đến ngự vào lòng con và ở lại với con luôn phải không mẹ.
MẸ : Đúng rồi đó con ạ. Nào chúng ta chuẩn bị lên đường đến nhà thờ. Cha đang chờ ban bí tích Thánh Thể cho con đó.
SAVIO : Dạ.
Mẹ và Savio đi vào.


CẢNH 2 : NGƯỜI HỌC TRÒ GƯƠNG MẪU
MC1 : Oh. Đaminh Savio đáng yêu quá anh nhỉ.
MC2 : Không những thế, Đaminh Savio còn là người học trò gương mẫu nữa đó.
MC1 : Anh kể cho em nghe đi.
MC2 : Hum…
MC1 : Mau đi anh !
MC2 :Ở trường không phải chỉ có những bạn học tốt, nhưng có cả những bạn xấu cũng làm quen với Saviô!Ở lứa tuổi học trò việc cúp cua học hay a dua bạn bè thường xảy ra. Saviô cậu cũng bị quyến rũnhưng Saviô đã khôn ngoan tránh xa, từ chối không làm theo chúng.
Một ngày kia, cũng vì khí trời quá nóng bức
HS1: Ê tụ bay ơi, chiều nay nắng nóng quá. Nghỉ học đi bơi đi.
HS2+3: Đi bơi, đi bơi. Ý tưởng hay! Oh Ze
HS1: Kìa thằng Savio ngồi một mình, rủ nó đi luôn cho vui.
HS 1+2+3: Saviô đi tắm với chúng tao không?
SAVIO:Không, cám ơn các anh…
HS2:Không à? Sao vậy?
SAVIO:Tại em không biết bơi!
HS3:Thì tụi tao sẽ dạy mày bơi! Đi, đi với chúng tao! Mày chỉ cần lam theo chúng tao thôi mà!
MC2:Cậu Thánh trẻ nhận thấy không thể làm mấy thằng bạn xấu của cậu nhượng bộ, liền nói cho chúng biết lý do chính đã khiến cậu không muốn đi tắm với chúng:
SAVIO:Đi tắm như các anh tội chết! Em không hiểu sao các anh cứ thích làm những truyện bậy bạ như vậy.
HS1:Tội gì đâu! Mày cứ nghĩ vậy đấy chứ! Ai người ta cũng đến đấy cả mà!
SAVIO:Nhưng, chúng ta chốn học để đi chơi là tội rồi. Em sẽ về hỏi mẹ em. Nếu mẹ bảo “được” thì em sẽ đi, còn nếu người bảo “không” thì em không đi.
HS2:Ấy! Đồ ngu như bò! Đừng có đi hỏi mẹ mày làm gì! Thế nào bà ấy cũng cấm mày, rồi không chừng bà ấy còn nói lại với mẹ chúng tao thì khi trở về chúng tao lại ăn đòn mệt!
SAVIO: Thế ra các anh cũng biết đó là việc xấu! Nếu vậy em không đi nữa! Và nếu cha mẹ các anh không bằng lòng về việc các anh làm, thì chính ra các anh cũng không nên tới đó nữa mới phải! Chúa phạt những trẻ không vâng lời đấy!
MC2: Không cần bàn cãi gì nữa, Saviô liền ngoan ngoãn trở về nhà. Trên đường về nhà, Savio gặp hai học sinh khác nhất quyết không cùng đội chung một trời, hai anh đã cùng hẹn nhau quyết đấu một trận một mất một còn . Đa Minh Saviô đã hết lời ngăn cản hai anh.
 SAVIO: Hai anh ơi, đừng đánh nhau nữa. Tôi xin hai anh. Xem kìa quần áo dơ hết rồi.
HS4: Đi ra chỗ khác cho chúng tao làm việc.
HS5: Cút đi, đây không phải chỗ của mày. Để yên tao xử nó. Nó láo.
HS4: Ai láo. Tao cho mày biết tay.
SAVIO: Khoan khoan, đừng vội đánh nhau, chờ em tí.
HS5+ 4: Được!(cả hai nói) nhưng với điều kiện!
SAVIO: Điều kiện nào? (Saviô nóng lòng hỏi)
HS4: Thứ nhất phải để chúng tao đánh nhau
HS5: Thứ hai không được gọi ai tới để can chúng tao.
SAVIO: Được, em xin hứa!
HS4: Nói gì nói mau đi
SAVIO: Trước khi đánh nhau, em xin các anh hãy nhìn cây Thánh giá này, rồi mỗi người hãy đứng tại chỗ mà nói to câu này: “Chúa Giêsu Kitô, Đấng vô tội, trong khi chết đã tha tội cho quân dữ. Thế mà tôi, tôi lại muốn xúc phạm tới Ngài bằng cách phục thù nhau”.
Nói xong, Saviô liền tới quỳ phục dưới chân anh học sinh có vẻ hăng máu nhất và nói:
SAVIO: Anh hãy đấm em đi! (hướng về HS4)
HS4: Em là bạn của anh mà! Nếu có thằng nào dám đánh em, anh sẽ còn sẵn sàng cho nó biết tay là khác ấy chứ!
SAVIO: Anh hãy đá em đi! (hướng về HS5)
HS5:  Tôi với em có thù oán gì đây. Sao lại đánh em.
SAVIO: Sao vậy? (Saviô chỗi dậy và nói lớn). Hai anh chẳng đánh em đi. Thế mà các anh lại không đủ nghị lực để tha thứ cho nhau vì lòng mến Chúa sao? xin các anh hãy nghĩ rằng linh hồn của chúng ta đã được mua chuộc bằng chính máu cực thánh của Chúa Giêsu! Hai anh có thể làm hòa nhau vì Chúa Giêsu được không?
HS5 cúi đầu xuống,
HS4: Uhm. Nể tình em Savio. Lúc nào em cũng mang Chúa trong người à? (Chân đá đá trên mặt đất)
SAVIO: Vâng lúc nào em cũng mang theo trong người. Hai anh bắt tay nhau đi
HS4 đưa tay ra về phía HS5. 2 người bắt tay nhau.
HS5 Vò đầu Savio: Thằng nhỏ này dễ làm xuôi lòng người khác quá. Cám ơn em!
Savio cười tươi.

CẢNH 3: LUÔN TỈNH THỨC
MC1: Đaminh Savio dễ thương quá anh nhỉ.
MC2: Đaminh Savio không chỉ dễ thương với mọi người nhưng luôn kết hợp với Chúa trong mọi nơi mọi lúc đó em.
MC1: Vậy sao anh?
MC2: Uhm, Khi ở trong Khánh Lễ Viện dòng Salidiêng được tiếp xúc với Cha Thánh Don Bosco, Saviô đã sống con đường lên thánh là “Phụng sự Chúa trong vui vẻ”. Saviô đã cố gắng chu toàn nghĩa vụ của một học sinh trong niềm vui và vươn lên giúp đỡ các bạn mình. Một ngày kia cha thánh Don Bosco dạo trên sân chơi hỏi các học viên cùng 1 câu hỏi
(sân chơi có người chơi bóng đá, có người đọc sách, có người đang dạo quanh sân…)
DONBOSCO: Nếu chỉ còn ít phút nữa, Chúa gọi con về với Chúa. Con sẽ làm gì?
HS1: Con sẽ đi xưng tội.
DBC: Tại sao thế.
HS1: Tại con còn một vài tội trọng chưa xưng.
DBC: Thế còn con. Nếu chỉ còn ít phút nữa, Chúa gọi con về với Chúa. Con sẽ làm gì?
HS2: Con ư. Con sẽ đến xin lỗi thầy quản lý, vì con hay cãi lại thầy ấy. Có khi con còn chù ẻo thầy ấy nữa.
DBS: Thầy ấy đã làm gì con?
HS2: Thầy ấy chẳng làm gì con cả. Nhưng con không thích cái thân hình đồ sộ và chậm chạp của thầy ấy.
DBS: Con mau đi xin lỗi đi. Kẻo Chúa đến bất ngờ!
HS2: Vâng (Đứng lên đi vào trong)
DBC:Savio, nếu chỉ còn ít phút nữa, Chúa gọi con về với Chúa. Con sẽ làm gì?
SAVIO: con đang chơi thì con vẫn cứ chơi, cha ạ.
DBC: Nghĩa là sao?
SAVIO:  Dạ là bất cứ khi nào Chúa đến cũng được, con đã chuẩn bị tâm hồn rồi. Khi con chu toàn bổn phận của con là chính lúc con chuẩn bị đón chờ Chúa đến đến cha.
DBS: Chúa chúc lành cho con vì con luôn tỉnh thức.

MC2: Vào tháng 09/1855, bệnh dịch xảy ra tại Torino. Savio phát hiện ra một bà bị bệnh dịch và dẫn Bosco đến. Savio làm tông đồ phục vụ người bệnh và bị nhiễm bệnh. Savio rời Torino trở về nhà ngày 01/03/1857 và vào ngày 09/03/1857, cậu đọc những kinh quen thuộc:
Lạy Chúa, con xin dâng cho Chúa sự tự do của con;
Xin dâng Chúa sức khỏe thể xác của con;
Lạy Chúa, mọi sự thuộc về Chúa.
Con xin dâng tất cả cho Chúa”.
Và cậu đã an nghỉ trong Chúa.
Đức Thánh Cha Piô X đốc thúc việc điều tra phong thánh cho cậu, vì ngài coi Savio là mẫu gương dễ bắt chước nhất cho giới trẻ.
Ngày 05/03/1950 Đức Piô XII phong chân phước và ngày 05/03/1954 ngài lại phong Hiển Thánh cho Savio; ấn định ngày 09/03 mừng lễ. Nhưng lịch phụng vụ mới chuyển sang ngày 06/05 để có thể kính trọng thể cho toàn giới trẻ.
Kết: Vũ điệu …Thánh Savio












KINH CẦU NGUYỆN CÙNG THÁNH ĐA MINH SAVIÔ
Hỡi anh bạn thánh Đa Minh Saviô! Xưa kia anh cũng là học sinh như chúng em, xin anh hãy giúp chúng em bắt chước anh.Như anh, chúng em muốn sống trong sạch, muốn hết lòng kính yêu Chúa Giêsu Thánh Thể và Đức Mẹ Đồng Trinh.Xin anh giúp chúng em cũng trở nên những học sinh gương mẫu bằng cách:
- Tử tế với chúng bạn,
- Chăm chỉ trong lớp,
- Luôn vâng lời mọi nơi.
Ước gì điều quyết định của anh trong dịp Chịu Lễ Lần đầu: “Thà chết chẳng thà phạm tội” sẽ là phương chăm hoạt động của cả đời sống chúng em. Amen.


  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

0 nhận xét: