Cuộc đời là một sân chơi. Ai trong chúng ta cũng cùng chơi trò : RÁP CHỮ CUỘC ĐỜI. Một trò chơi phá băng thường được khởi động cho các sinh hoạt nhóm. Đây là một chơi đòi hỏi mỗi người:
- Ra khỏi chính mình
- Tìm mình nơi tha nhân
- Gặp nhau trong Chúa Kitô.
1. Ra khỏi mình:
Mỗi người là ẩn số, một ký tự trong muôn vàn ký tự khác nhau. Nếu ta cứ khư khư giữ mình trong vỏ ốc bản thân, khác nào ta làm cho ký tự của chính ta thêm bí ẩn, lẻ loi. Một ký tự lẻ loi không có ý nghĩa, nó được phát ra rồi mất tích trong không trung, không còn âm hưởng.
Ký tự phải được ráp với những ký tự khác để trở thành chữ có nghĩa. Muốn ráp được với ký tự khác, ta phải mở lòng ra để người khác nhận ra ta là ký tự nào. Mở lòng ra để người khác đọc và nhìn ngắm, nói khác đi để họ đi vào con người ta. mở lòng ra là mở lối ngõ thông thương giữ ta với tha nhân, nhờ đó thiết lập một mối tương giao. Lối ngõ càng rộng, tương giao càng lớn. Lối ngỏ càng hẹp, tương giao càng ít.
Chúng ta là con người có xã hội tính. Vì thế mở lòng ra là điều cần thiết.
2. Tìm mình nơi tha nhân
Mỗi người là một ký tự, có khi ta là một nguyên âm, bạn là một phụ âm; hay ngược lại. Nguyên âm và phụ âm luôn hỗ tương nhau để nên chữ có nghĩa. Vậy ta và tha nhân luôn có những tương đồng và khác biệt không phải để kình địch nhưng để hỗ trợ nhau. Vì thế, ta không thể thiếu tha nhân. Trong tha nhân, ta tìm thấy điểm mạnh, điểm yếu của mình để lớn lên.
3. Gặp nhau trong Chúa Kitô.
Ký tự phải được ráp với ký tự để trở thành chữ có nghĩa. Ta không thể chỉ biết có "ta", nhưng phải giang rộng tay nối kết với "cái khác" (nhóm khác, cộng đoàn khác). Cái khác là cái mới chứ không phải là cái xa lạ. Cái mới dễ làm xáo trộn cuộc sống bình ổn, nên ta dễ dàng khép kín trong cái "ta" nhỏ bé
Thế nhưng, mỗi nhóm, mỗi gia đình, mỗi dòng tu ... luôn cố gắng phác họa một nét chân dung của Chúa Giêsu cách rõ ràng nhất. Điều này làm ta phải giang ta đón nhận, nối kết với người khác, nhóm khác. Khi giang tay đón nhận là lúc ta gặp tha nhân trong bình diện rộng lớn hơn. Khi giang tay đón nhận là lúc ta gặp ta và tha nhân trong Chúa Kitô.
Mỗi trò chơi mở ra một sân chơi. Trong sân chơi có ta và tha nhân. Cuộc chơi nào cũng có luật chơi, ai không tuân thủ sẽ bị loại trừ. Nhưng trò chơi ráp chữ thì ta là người chủ đạo trò chơi và là người chơi. Ta ẩn mình trong cõi riêng tư không thông thương với tha nhân thì mãi mãi cô đơn không thể ráp được với ai. Chỗ của ta mãi bị bỏ trống, không ai thay thế ta. Như thế, chữ không thành và câu trở nên vô nghĩa. Do đó, người quan trọng trong trò chơi ráp chữ là chính ta. Ta mở lòng và tìm mình nơi tha nhân, cuộc đời sẽ năng động và Đức Kitô hiện diện ở giữa. Đức Kitô sẽ làm cho mọi sự nên hoàn hảo. Trong Đức Kitô, cộng đoàn - dòng tu có sức sống, bền chặt hơn, thăng tiến hơn và tình yêu thêm ý vị, ngọt ngào hơn nữa.
XHV
0 nhận xét:
Đăng nhận xét