Chẳng biết Sơ nhí tập dâng hạt thế nào, sáng lễ xong, cha cố bảo : Sáng nay Sơ nhí kêu đội dâng hạt dâng cho cha xem.
Tưởng có mình cha cố dự, nào ngờ còn có cả Ban Hành Giáo, Bà Trưởng Hiền Mẫu. Đội múa cũng hiểu chuyện nên ngoan hơn, vào đúng nhịp ngay. Cha cố cười chảy nước mắt. Sơ nhí chết kiếp.
Bà Trưởng còn thêm vào : Con đã nói cha rồi. Sơ có biết gì đâu. Cha không chịu nghe con. Dâng hạt gì hay thế.
Cha cố bảo đội múa : Tốt rồi về đi, cứ thế mà làm.
Rồi quay qua bà Trưởng : Tại tôi nhìn mặt sơ nhí không nhịn được cười chứ có sao đâu.
Bà trưởng càm ràm : Dâng hạt chỉ đứng lên, quỳ xuống thôi. Ai đời giơ tay giơ chân. Vậy mà có sao đâu. Cha hay thật!
Cha cố : Bà chỉ ở mỗi nơi đây đã đi hết nước Việt Nam chưa? Mỗi vùng miền văn hóa khác nhau. Sơ nhí ở nơi khác đến cho giáo xứ một phong cách mới. Không cám ơn Sơ nhí vất vả bao ngày mà còn... Thôi về đi.
Mọi người về hết. Sơ nhí vẫn chưa hoàng hồn. Cha nói nhỏ : Con không biết dâng hạt thế nào phải không?
Sơ nhí lí nhí: Từ bé tới lớn con chưa thấy dâng hạt bao giờ.
Cha cố cười lớn tiếng: Kha kha, bạo gan thật. Bài hát dâng hạt là đúng rồi, còn múa thì phong cách lạ. Trễ rồi. Cứ dâng như con tập. Con đừng lo, cứ làm. Cha xem rồi, không ai nói con đâu.
Tối đến, dâng hạt xong. Có mấy bà ra nói nhỏ với Sơ nhí: Năm nay dâng hạt vui quá không như mọi năm.
Sơ nhí!!!
Xuân Hy Vọng.
DÂNG HẠT.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét